[Review] Cú chích - STUNG

Thảo luận trong 'Tin tức - Sự kiện' bắt đầu bởi Kaisley, 8/7/15.

Lượt xem: 2,848

  1. Kaisley

    Kaisley Registered

    [​IMG]
    Cho đến trước khi bộ phim nhạt nhẽo với chủ đề cuộc tấn công của động vật - “Stung” - ra đời, tôi chưa từng mong ước diễn viên chính của một bộ phim kinh dị nào không được trao giải cho cảnh hôn ở cuối bộ phim. “Stung” là bộ phim tệ nhất về chủ đề khai thác: là bộ phim khuyến khích bạn ủng hộ một gã tốt bụng có bản chất trẻ con cho đến khi tai họa xảy đến, và anh ta bất ngờ trở thành Badass Grownupmin. Tai họa vẫn còn được tranh cãi là một cuộc tấn công dữ dội của lũ ong vò vẽ cao hơn 2m, là dịp để anh hùng vốn lười biếng Paul (Matt O’Leary) đột nhiên trở nên nhanh nhẹn. Thật sự thì Paul cũng chỉ lu mờ như những nhân vật chính khác trong phim, nhưng điều khiến khán giả khó chịu về bản tính nhu nhược của Paul là bộ phim luôn muốn nói rằng anh ta đáng có được thành công. Có một yếu tố hài tình cảm khó hiểu trong âm mưu của hai anh em trong suốt bộ phim “Stung” và khiến thông điệp ngầm của bộ phim trở nên kỳ quái: tất cả những gì bạn cần làm để có được một cô gái là trở thành một gã sinh tồn một cách thần kì với giấc mộng tình ái, và chiến đấu với một bầy côn trùng đột biến có kích thước của Shaquille O’Neil. Xếp hàng vào đi, các cậu bé, bộ phim này muốn chuyển tải những bài học về cuộc sống đấy!

    Hãy gặp Paul, người đại diện cho khán giả trong suốt bộ phim “Stung”. Paul là một “gã tử tế” thường thấy mà chúng ta dễ dàng nhận biết khi trong cảnh mở màn, anh ta nỗ lực để tán tỉnh Julia (Jessica Cook), là sếp của anh ta đồng thời là chủ của một công ty thực phẩm nhỏ. Julia, một cô gái bị áp lực công việc nặng nề và luôn lo lắng về tương lai của công ty, không thích tiếng nhạc ồn ào của Paul, không nhảy cẫng lên vì sung sướng khi Paul hỏi cô ta có thích tiền không, và cũng không thoải mái khi ở bên Paul. Và, cô ta làm đổ cà phê lên áo, lại không mặc gì bên trong ngoài một chiếc áo ngực thể thao.

    Không, Julia không vui bởi vì, trong khi cô ta là chủ một công ty nhỏ và vì thế mà cố gắng thu về lợi nhuận, cô cũng phải lo lắng đền nỗi phải đặt câu hỏi khi Paul thở hổn hển khi mặc đồng phục làm việc, và bắt đầu xếp đặt bàn ăn tại một bữa tiệc nội bộ cho những người già. Nhưng khi lũ ong vò vẽ khổng lồ tấn công, Paul bỗng nhiên trở nên hữu ích, quyết liệt, đầy nam tính. Nói cách khác: Julia bắt đầu nhận ra một mặt khác của Paul, không còn bĩu môi, và không còn trò tung hứng trẻ con (trong một cảnh, Paul tung hứng trong khi Julia nhìn anh với vẻ khinh bỉ), đây không hẳn là một điều tồi tệ nếu tình cảnh không cứ đẩy Julia vào vòng tay của Paul. Anh tạo ấn tượng với cô bằng cách tình nguyện rời khỏi nơi an toàn trong hầm rượu để tìm chìa khóa cho chiếc xe của cô. Và trước đó, cả bà giúp việc Latina và thị trưởng của vùng thị trấn nhỏ không mấy thiện cảm (nhưng thực ra rất đáng yêu) (Lance Henriksen) đã khen rằng anh là một người rất quyến rũ với Julia. Lời khen của ngài thị trưởng thật rất gây thất vọng: sau khi nốc một chai rượu nho đỏ, nhân vật của Henriksen lè nhè trong ngưỡng mộ: “Chàng trai ấy nam tính lắm. Đàn ông phải có đẳng cấp đàn ông”. Phải, đàn ông lên đi mọi người!

    Nhân tiện, cũng có những con ong vò vẽ có kích thước bằng chiếc xe máy trong bộ phim này. Chúng không đốt giỏi lắm, nhưng chúng đâm thủng nhiều thứ và để lại những lỗ lớn trên những nhân vật phụ vướng víu. Chúng tiết độc, đâm và bay đều ổn. Chúng không đến nỗi tệ, nếu bạn nhìn kỹ chúng trong những cảnh dựng quá đà và biên đạo thiếu chuyên nghiệp.

    Trở lại với Paul và cô bạn sẽ-bị-chinh-phục Julia của anh ta. Julia giữ nhiều vai trò chính trong “Stung”, nhưng chúng chưa đủ để cô tạo thiện cảm. Cô ta có thể đâm một con ong vò vẽ bằng một cây đập nước đá nhưng lại không tạo ra nổi một vết thương lớn, và cô chỉ thật sự là mối đe dọa với lũ ong khi Paul bận bịu khi chịu đựng “poontang” của anh ta (từ ngữ của anh ta, không phải của tôi). Lúc ấy, Julia được tiếp thêm sức mạnh cũng như những cô nàng yếu-đuối-nhưng-mạnh-mẽ mà bạn có thể thấy trong những bộ phim kinh dị rẻ tiền khác. Cô ta chỉ có sức mạnh theo ngẫu hứng, không phải một kẻ đáng gờm.

    Bạn có thể nói rằng “Stung” cũng chỉ là ngẫu hứng của Paul theo nhiều cách khác nhau. Ở cảnh cuối của bộ phim mang ý đồ kỳ lạ khi người thừa kế già Sydney (Cliffton Collin Jr., nhân vật nam xuất sắc) khơi lên vấn đề của mẹ mà Paul từ chối để dẹp đi cơn bốc đồng trẻ con của mình trước khi lũ ong tấn công. Và trước đó cũng có cảnh gã nhạc công ngu ngốc Larry (Daniele Rizzo) cố tiếp cận Julia, nhưng lại lùi bước khi anh ta nhận thấy Paul đã để ý đến cô nàng (đó là luật huynh đệ: anh ta thấy cô ấy trước). Paul biến từ một gã vô dụng thành một gã vô cùng phiền phức ngay khi anh ta tán tỉnh Julia và tất cả những gì anh ta có thể làm là “Em có muốn hôn không?”

    Vậy nên, Paul có thể trông giống một hình tượng nhân vật chính trong một bộ phim kinh dị trung bình. Nhưng anh ta lại trở nên tệ hơn rất nhiều vì ekip làm phim luôn cố gắng làm anh ta trở nên dễ mến hơn bằng những chi tiết cực kỳ ngớ ngẩn. Khi bộ phim kết thúc, rõ ràng rằng xuyên suốt “Stung”, sự dũng cảm của Paul chỉ dựa trên cảm xúc. Bạn chẳng quan tâm cuối cùng anh ta sống hay chết, nhưng bạn sẽ phải tự hỏi rằng liệu khả năng bỗng-nhiên-xuất-hiện và sự gan dạ của anh ta có giúp anh ta có được nàng hay không. Lặp lại theo tôi nhé: không ai đáng có sex cả, đặc biệt là một gã cảm thấy bị đe dọa bởi một phụ nữ có việc làm và cảm thấy cần được giải cứu khỏi cuộc tấn công bất ngờ của lũ ong vò vẽ.
    24hinh.vn dịch theo rogerebert.com
     
    Last edited by a moderator: 8/7/15