Tầm quan trọng của việc tạo ra sự hồi hộp - gay cấn trong các bộ phim

Thảo luận trong 'Đạo diễn' bắt đầu bởi 24HFS, 23/3/19.

Lượt xem: 10,418

  1. 24HFS

    24HFS Director

    [​IMG]
    Chắc hẳn chúng ta đều có thể cảm nhận được điều này. Khi bắt đầu xem phim, một vài phút trôi qua và bạn phải cố gắng trầy trật để tiếp tục xem. Và bạn tự nhủ với bản thân rằng, sắp đến đoạn hay rồi. Nhưng có những khi “đoạn hay” ấy lại không đến. Học sinh của tôi đã trải qua điều này quá nhiều lần rồi. Nhà làm phim đang kể chuyện, nhưng thành thật thì tôi chẳng quan tâm lắm. Cứ 10 lần thì có đến 9 lần, dù tôi có tập trung xem đến đâu đi chăng nữa, tôi chỉ kiên nhẫn xem được cùng lắm là 5 phút đầu.

    Ai ai cũng biết, các nhà làm phim chính là những kẻ lừa bịp. Chúng ta cố gắng làm 10 thứ cùng một lúc. Nhưng rất có thể cả 10 thứ đều chẳng có nghĩa lý gì nếu bạn không có một yếu tố chủ chốt ngay từ đầu câu chuyện. Sự hồi hộp. Sự hồi hộp chính là tác dụng phụ của một bộ phim hay. Nó khiến khán giả phải động não. Nó khiến khán giả phải tò mò… rằng sắp có gì đó xảy ra. Nó có thể khiến mọi thứ trở nên tốt hơn hoặc tệ hơn. Sự hồi hộp gay cấn trong các bộ drama chỉ đơn giản là câu hỏi “Liệu nhân vật chính có đạt được thứ họ cần hay không” mà thôi. Liệu Timmy có được phẫu thuật kịp thời để cứu mạng sống của mình hay không đây?

    Cũng giống như một nồi nước sôi, những bọt nước của sự hồi hộp luôn luôn xuất hiện trong các bộ phim. Sự hồi hộp có thể được tạo ra bằng cách giấu đi thông tin quan trọng. Một ví dụ điển hình của việc này là ở cách bộ phim được quay hoặc được dựng phim. Thường thì ta bắt đầu cảnh quay với một góc quay cận cảnh. Có thể là một bàn tay đang làm gì đó. Điều này tạo nên sự tò mò … và là cách tinh tế để bắt đầu cảnh quay. Vì sao ư? Vì khán giả phải động não. Chừng nào khán giả không còn phải suy nghĩ nữa, thì đó là lúc họ trở nên chán chường rồi đó.

    Một bậc thầy trong việc tạo ra hồi hộp trong các bộ phim của mình là Hitchcock

    Ở mức độ cao hơn, sự hồi hộp nên là một yếu tố có trong mọi cảnh quay của bộ phim. Luôn cần có một thứ gì đó đang diễn ra giữa các nhân vật (ngoài những thứ hiển nhiên là cái họ đang nói với nhau). Theo Robert Mckee “Nếu câu chuyện mà bạn muốn kể chính là thứ hiển hiện trong câu chuyện của bạn, thì bạn gặp rắc rối rồi.” Khán giả muốn tự hình dung ra mọi thứ. Có một thứ gọi là “Dramatic Irony”, tức là khi khán giả còn biết nhiều điều hơn các nhân vật trong phim. Khi các nhân vật đang tiến vào vùng nước ở Jaws, khán giả biết chắc rằng sẽ có một con cá mập đang chờ đợi họ ở đó. Vậy nên khi có nhân vật nào đó đang bơi, sẽ luôn có một sự hồi hộp xem liệu bao giờ thì có chuyện xảy đến với người đó.

    Tôi vẫn còn nhớ lần đầu tiên xem Pulp Fiction. Tôi vẫn nhớ rằng, khi xem được nửa phim, tôi đã tự nhủ với mình rằng, mình hoàn toàn chìm đắm trong bộ phim này mất rồi. Sau đó, tất nhiên, tôi nhận ra rằng tài năng thực sự của Tarrantino khi viết kịch bản là tạo nên những cảnh với đoạn hội thoại rất dài và khán giả sẽ chắc mẩm rằng một điều tệ hại gì đó sắp sửa xảy ra. Ông đã thực hiện trick này khá nhiều lần, và ông chính là bậc thầy trong việc này. Cho những ai biết thì, vào những năm đầu của thập niên 90, có rất nhiều bộ phim giống với phim Pulp Fiction ra đời, nhưng không phim nào thực sự thành công. Vì sao vậy? Vì mọi người đều nghĩ rằng chìa khoá mấu chốt của Pulp Fiction là những gã xấu ngồi nói chuyện về văn hoá pop. Nhưng thực chất lý do khiến Pulp Fiction thành công là vì ta có hai nhân vật ngồi nói chuyện với nhau về những thứ khá là không quan trọng, trong khi khán giả đang ngồi thấp thỏm và thừa biết rằng có điều gì đó cực tệ hại sắp xảy đến.

    Nếu bạn muốn xem một kiệt tác điện ảnh về sự hồi hộp, hãy xem phân cảnh đầu tiên trong phim Inglorious Bastards dưới đây:
    Tôi khẩn khoản nói với các nhà phim rằng, hãy chú trọng đến kịch bản và các phân cảnh đi. Liệu có cách nào khiến mọi thứ trở nên hồi hộp gay cấn hơn không? Còn nữa, hãy xem lại phân cảnh mở đầu phim xem nào. Liệu có cách nào khiến cảnh đó thêm phần tò mò hồi hộp khi bắt đầu câu chuyện hơn không? Có một trick khá hay ho mà ta có thể thấy trong rất nhiều cảnh mở đầu của các bộ phim, đó là bộ phim được bắt đầu bằng một loạt các hành động khiến khán giả vô cùng tò mò và thắc mắc. Phim James Bond luôn có một bộ phim mini ở phần mở đầu. Tôi đảm bảo rằng điều này không chỉ khiến khán giả dễ bị thu hút vào bộ phim hơn, mà còn khiến bộ phim lên một đẳng cấp khác nữa đấy. Chúc may mắn!