Chia sẻ 19 nhà làm phim nổi tiếng và Tiêu cự ống kính họ thích sử dụng

Thảo luận trong 'Nghệ thuật Quay phim' bắt đầu bởi Son Kevin, 24/8/16.

Lượt xem: 2,010

  1. Son Kevin

    Son Kevin 23,97 hình/s

    [​IMG]
    Ống kính không chỉ làm thay đổi tính thẩm mỹ của một cảnh, mà chúng còn thay đổi phản ứng cảm xúc của chúng ta đối với cuộc hành trình của anh hùng, thái độ của chúng ta đối với những gì xảy đến với họ, và cho chúng ta thấy được hình ảnh mà đạo diễn nhìn thấy qua đôi mắt của mình. Trong video này, Sareesh Sudhakaran chia sẻ các độ dài tiêu cự và ống kính ưa thích của 19 nhà làm phim được yêu thích nhất, bao gồm Kubrick, Scorsese, Ozu, Spielberg, và Kurosawa.
    Mặc dù nhiều đạo diễn Sudhakaran đề cập đến trong video sử dụng nhiều loại ống kính trong các bộ phim của họ, nhưng vẫn thú vị khi nghĩ về lý do tại sao một số người vẫn thích những độ dài tiêu cự nhất định so với những độ dài khác. Đó là cách họ nhìn thế giới? Liệu những ống kính này có phải là truyền tải tốt nhất các thể loại chuyện mà họ muốn kể? Có phải là vì họ chỉ thích hình ảnh đó? Gần như là tất cả những thứ ở trên.

    Nếu bạn nhìn vào các phong cách điện ảnh của các đạo diễn khác nhau, cũng như loại ống kính mà họ sử dụng, thì bạn có thể bắt đầu thấy một khuôn mẫu. Yasujiro Ozu có một cách tiếp cận rất tự nhiên, thực tế khi quay phim, vì vậy việc ông sử dụng ống kính 50mm cho toàn bộ phim là điều dễ hiểu vì 50mm (cũng như 35mm) thường được đánh giá giống với chiều dài tiêu cự của mắt người. Wes Anderson có một phong cách rất kỳ quặc tạo ra cảm giác hoài cổ và độc đáo, và việc ông sử dụng ống kính anamorphic góc rộng giúp truyền tải hình ảnh đó đến khán giả.

    [​IMG]
    Thậm chí nếu bạn so sánh nghệ thuật dàn dựng (mise-en-scène) của cả Ozu và Anderson, sự giống nhau trong cách làm việc của họ (bố cục, màu sắc, và đối xứng) vẫn chỉ tồn tại về mặt hình thức, chứ không được áp dụng giống nhau, bởi vì lĩnh vực mà họ lý giải về thế giới là khác xa nhau. Nói cách khác, hình ảnh 50mm của Ozu đề cao chủ nghĩa hiện thực mặc dù nó được cách điệu, trong khi đó hình ảnh anamorphic góc rộng của Anderson được cách điệu bởi vì ông coi trọng tính nhân tạo.

    Để suy nghĩ triết học sang một bên, việc tìm hiểu về việc các nhà làm phim sử dụng các độ dài tiêu cự nhất định là rất thú vị. Bạn không chỉ tìm hiểu thêm về nguyên nhân đằng sau điều gì đó, mà còn biết những công cụ các nhà làm phim yêu thích của bạn thích dùng với những thông tin quan trọng cho những kẻ ngớ ngẩn như chúng ta – đây là lý do tốt nhất khi giả vờ là nó sẽ giúp chúng ta tạo ra những thứ giống như của họ. (Hãy tiếp tục mơ đi các bạn à.)