Khán giả của bạn không bắt buộc phải xem phim của bạn! Vì vậy, trước khi bạn hoàn kịch bản, danh sách cảnh quay, hoặc dựng phim, làm tất cả mọi thứ bạn níu chân khán giả. Với Hitchcock, mục tiêu chính của ông là làm mọi thứ để khán giả hiểu dễ dàng. Ông loại bỏ tất cả sự mơ hồ. Bằng cách đó, một khi ông thu hút được bạn, ông có thể làm cho sự hồi hộp thậm chí còn mạnh mẽ hơn. Tại Hitch20, chúng tôi đã nghiên cứu 20 tác phẩm truyền hình của Hitchcock, và đây là một số kỹ thuật ở vị trí hàng đầu trong nghiên cứu của chúng tôi. Sử dụng các kỹ thuật này vào các bộ phim chắc chắn sẽ làm cho khán giả có trải nghiệm tốt hơn: Sự hiện diện của người kể chuyện Một số câu chuyện cười chỉ hiệu quả khi được kể bởi một diễn viên hài nào đó. Đó chính là thái độ, tông giọng, và cá tính mà đám đông tin vào trước khi câu chuyện đùa bắt đầu. Điều này cũng đúng đối với phim ảnh. Nếu người xem không cảm thấy thái độ của đạo diễn phía sau máy quay, họ có thể không hiểu được bộ phim. Đơn giản mà nói thì một bộ phim giống như một câu chuyện lửa trại được kể bởi một người kể chuyện có kĩ năng. Bằng cách tạo ra sự hiện diện mạnh mẽ trong cách kể chuyện, bộ phim có thể tránh nhàm chán. Hitchcock đã làm điều này bằng việc tạo ra thương hiệu riêng của mình chính là một đạo diễn nổi tiếng - qua vai diễn khách mời, giới thiệu TV, và cách viết báo khéo léo. Ông đã xây dựng nên câu chuyện rất tốt đến nỗi bạn có thể cảm nhận bàn tay kể chuyện của ông đằng sau mỗi bước di chuyển camera. Tập phim về "The Perfect Crime" cho chúng ta thấy cách ông thực hiện: Giữ bí mật Một khi bạn nhận ra mẹo tiếp theo này, bạn sẽ bắt đầu nhìn thấy nó trong một số bộ phim yêu thích của bạn. Cho khán giả biết một bí mật sớm mà chỉ có một nhân vật biết. Nếu bí mật này bị tiết lộ thì tất cả sẽ biến mất và câu chuyện sẽ kết thúc. Sau đó, lôi kéo khán giả của bạn bằng tạo ra các tình huống mà bí mật gần như bị tiết lộ nhưng thực ra là không. Các nhân vật khác không biết nhưng lại vô tình biết được bí mật. Điều này tạo ra sự căng thẳng cho người hùng mỗi khi họ sắp bị bắt. Chúng tôi khám phá ra các khía cạnh của điều này trong một số tập phim Hitch20. Dưới đây là một tập phim: Tập trung vào sự đơn giản Đừng hiểu sai ý tôi. Tôi không nói rằng bộ phim bạn không thể có sự phức tạp về trí óc, nhưng trọng tâm của câu chuyện (những thứ mà camera tập trung vào) phải nhỏ, bình thường, và đơn giản. Cảnh phim có thể là về một cảnh cãi vã lớn giữa những người yêu nhau, nhưng họ tranh nhau chìa khóa xe, hay điều khiển TV. Liên kết câu chuyện với những thứ bình thường khiến cho máy quay hoạt động hiệu quả hơn, và làm cho câu chuyện thú vị hơn khi theo dõi. Sau khi tất cả, thì ai quan tâm đến việc cãi nhau của cặp đôi? Nhưng khi một ổ đĩa USB bị mất xuất hiện trong bánh mì thịt - đó là cách kể chuyện trực quan! Hitchcock thích tập trung vào đôi mắt, bàn tay và bàn chân. Đôi mắt liếc qua một cái gì đó, bàn chân cho thấy sự tự tin trong môi trường xung quanh (hoặc thiếu sự tự tin), tay bám vào một vật quan trọng. Hình ảnh đơn giản này khiến khán dễ dàng dõi logic của nhân vật. Tâm lý Có rất nhiều cách để hiểu ý định của nhân vật, nhưng một trong những cách thường bị bỏ qua là tường thuật tâm lý. Hãy để cho khán giả nghe những suy nghĩ của người hùng qua giọng đọc kể chuyện trên trong thời gian thực trong quá trình cảnh diễn ra. Họ đã làm điều này rất nhiều trong bộ phim Seinfeld để tạo nên hiệu ứng hài hước tuyệt vời. Thực tế là chúng ta có thể nghe được suy nghĩ của Elaine cho phép chúng ta chia sẻ khoảnh khắc cá nhân: Theo cách đó, chúng ta dõi theo mỗi suy nghĩ của Joseph Cotton vì anh ta hoàn toàn bị tê liệt và không có cách nào để ra hiệu cho nhân viên cứu hộ rằng anh vẫn còn sống: Không gian lớn Xu hướng hiện nay là với khung hình được phân ra từng đoạn, quay với máy cầm tay, và dựng nhanh. Dù điều này có thể tăng sự căng thẳng nếu được sử dụng khéo léo, nhưng đó lại là một cách tệ khi tổng hợp sự căng thẳng vào cảnh không có ở đó, và có thể làm khán giả mệt mỏi nếu lạm dụng. Kết hợp một cách có chiến lược với nhữn cảnh quay dài. Sử dụng những cảnh quay dài có thể giữ được sự căng thẳng sẵn có trong cảnh và cho phép không gian trở thành một thiết bị gây căng thẳng. Thậm chí việc điều chỉnh khoảng cách của camera với các diễn viên có thể tạo nên sự mạnh mẽ trong một cảnh quay: Không gian lớn cho phép hai lực lượng đối lập tương tác bên trong một khunghình (thường cận cảnh vs hậu cảnh). Các cảnh máy theo chủ đề thông qua độ dài của một không gian có thể tăng phản ứng cảm xúc. Trong "Lamb to the Slaughter", Hitchcock tìm thấy những cách thông minh để tạo ra sự căng thẳng trong không gian của một bộ ba phòng: Cho dù bạn đang làm một bộ phim kinh dị, phim truyền hình, hoặc thậm chí một bộ phim hài, những kỹ thuật của Hitchcock có thể thu hút khán giả vào câu chuyện nhanh hơn và níu chân họ được lâu hơn. Tìm hiểu thêm trong series phim Hitch20, miễn phí trên YouTube. Theo: Hitch20