Các thể loại phim tài liệu là một phần dệt nên lịch sử điện ảnh. Chúng ta hãy cùng khám phá các thể loại khác nhau và chia sẻ các đặc điểm cũng như ví dụ của mỗi loại. Phim tài liệu là gì? Từ điển Webster định nghĩa phim tài liệu là "phim bao gồm các tài liệu: được viết xuống." Sau khi tìm kiếm kết quả Google tốt hơn, Wikipedia định nghĩa phim tài liệu là "hình ảnh động phi viễn tưởng nhằm ghi lại một số khía cạnh của thực tại, chủ yếu với mục đích giảng dạy hoặc tái hiện lịch sử. " Nó cũng được mở rộng sang lịch sử của tài liệu khi đối chiếu phần văn bản cổ điển của Bill Nichols Introduction to Documentary, trong đó ông vạch ra sáu kiểu (hoặc "tiểu thể loại" hoặc "loại") của phim tài liệu. Trong khi gồm rất nhiều biến thể, đây là sáu loại thể loại chính có thể đúng với mọi bộ phim tài liệu. Phim tài liệu thi ca (Poetic Documentaries) Lần đầu xuất hiện trong những năm 1920, các bộ phim tài liệu thi ca cũng thể hiện mình y như tên gọi. Chúng tập trung vào trải nghiệm, hình ảnh và mang đến cho khán giả cách nhìn thế giới qua tập hợp những phương thức khác nhau. Cô đọng và không gắn chặt với nội dung tường thuật, thể loại thi ca có thể rất độc đáo và mang tính thực nghiệm cả về hình thức và nội dung. Mục tiêu cuối cùng là tạo ra một cảm nhận chứ không phải phản ánh sự thật. Phim tài liệu mô tả (Expository Documentaries) Phim tài liệu mô tả có lẽ gần nhất với những gì mà hầu hết mọi người xem là “Phim tài liệu.” Một sự tương phản rõ ràng với dòng phim tài liệu thi vị, phim tài liệu mô tả nhằm mục đích thông báo và/hoặc thuyết phục - thường là thông qua "Tiếng nói của Thiên Chúa" có mặt ở khắp nơi tường thuật không có những lời lẽ hoặc thơ mộng mơ hồ. Dòng phim này bao gồm những phong cách quen thuộc như Ken Burns và truyền hình (A & E, History Channel, vv...). Phim tài liệu quan sát (Observational Documentaries) Phim tài liệu quan sát cũng giống chính xác như tên gọi của chúng - chúng nhằm mục đích đơn giản là quan sát thế giới xung quanh. Có nguồn gốc từ những năm 1960 với những tiến bộ trong thiết bị làm phim di động, phong cách cinéma vérité ít tập trung hơn dòng phim mô tả. Phong cách này cố gắng mang lại tiếng nói cho tất cả các khía cạnh của một vấn đề bằng cách cho khán giả lần đầu xem xét đến một số khoảnh khắc quan trọng nhất (và thường là riêng tư) của đối tượng. Phim tài liệu có sự tham gia (Participatory Documentaries) Phim tài liệu có sự tham gia, có các yếu tố của phim tài liệu quan sát và mô tả, chứa đựng nhà làm phim trong câu chuyện. Điều này có thể từ những điều nhỏ nhặt như tiếng nói của nhà làm phim sau máy quay, thúc giục các đối tượng về câu hỏi hoặc gợi ý - tất cả các cách để các nhà làm phim trực tiếp ảnh hưởng đến các hoạt động chính của câu chuyện. Phim tài liệu phản thân (Reflexive Documentaries) Phim tài liệu phản thân tương tự như dòng phim tài liệu tham gia, trong đó chúng thường bao gồm các nhà làm phim trong bộ phim - tuy nhiên, không giống như dòng phim tài liệu tham gia, chúng không cố gắng khám phá một chủ thể bên ngoài. Thay vào đó, chúng chỉ tập trung vào bản thân bộ phim và hành động làm nên bộ phim. Phim tài liệu trình diễn (Performative Documentaries) Phim tài liệu trình diễn là một sự kết hợp phong cách thực nghiệm sử dụng để tôn lên trải nghiệm chủ đề và chia sẻ một phản hồi cảm xúc với thế giới. Chúng thường kết nối cá nhân hoặc trải nghiệm đối chiếu với những vấn đề chính trị hay lịch sử lớn hơn. Điều này đôi khi được gọi là phong cách "Michael Moore", như ông thường dùng các câu chuyện cá nhân của mình để gây dựng chân lý xã hội (mà không cần phải tranh luận tính hợp lệ của trải nghiệm). Từ đó, trong mỗi thể loại có một danh sách vô tận của các biến thể và phong cách độc đáo cho mỗi và mọi bộ phim. Nó tùy thuộc vào các nhà làm phim tài liệu trong việc tạo ra câu chuyện (hoặc phi cốt truyện) cho đối tượng khán giả mục tiêu của họ.