Âm nhạc trong phim của Vương Gia Vệ

Thảo luận trong 'Tin tức - Đánh giá' bắt đầu bởi Hitchcock, 13/9/21.

Lượt xem: 5,774

  1. Hitchcock

    Hitchcock Cinematographer


    [​IMG]
    Nói về điện ảnh, tôi xem không phải là ít, đặc biệt thích thưởng thức từng chi tiết bộ phim từ màu sắc, góc quay, lời thoại và đặc biệt là Âm nhạc.

    Nếu bạn có một chút hiểu biết về việc sản xuất, thậm chí không cần hiểu, cũng biết rằng âm nhạc trong phim ảnh, trong quảng cáo quan trọng đến mức nào. Phần lựa chọn âm nhạc đôi khi còn trở thành vấn đề khó khăn nhất khi dựng, bởi lẽ màu sắc và phân cảnh đều có thể nhanh chóng quyết định hơn.

    Trong tất cả các bộ phim, có những bài hát trở thành huyền thoại. Chẳng hạn như nhạc nền của God Father, Scarface, hoặc nghe Bee Gees sẽ nhớ lập tức đến Saturday Night Fever. Chắc không ai có thể phủ nhận âm nhạc trở thành phần quan trọng nhất của Almost Famous hay bản nhạc truyền cảm hứng nổi tiếng của thời đại – Rocky: Gonna Fly Now.

    [​IMG]
    Wong Kar-Wai on the set of his latest film, The Grandmaster (2013)
    Với một người ngưỡng mộ phong cách và những bộ phim của Vương Gia Vệ, tôi luôn công nhận không chỉ ở khoản chọn lựa diễn viên mà chọn lựa âm nhạc của lão Vương bao giờ cũng mang đến sự hài lòng. Cũng như hầu hết mood của các bộ phim, âm nhạc của Vương Gia Vệ u sầu chẳng kém những câu chuyện mà ông ấy dựng nên.

    Thế giới của Vương Gia Vệ như một thế giới riêng, tách biệt hoàn toàn với thực tại; mà ở đó, âm nhạc của họ Vương cũng như một thứ ngôn ngữ gì đó rất khác biệt. Âm nhạc bỗng trở thành một lời thoại khác thay cho lời nói của nhân vật, sâu lắng, len lỏi và đầy xúc cảm.

    Có người nói rằng phim Vương Gia Vệ khó cảm, nhưng khi xem ở một mức độ nào đó, tất cả những thước phim ấy cùng những điệu Jazz không lời hay những đoạn nhạc có lời dường như đều đang làm người xem cảm thấy day dứt. Ông ấy không phủ nhận, âm nhạc là một thứ màu sắc khác trong phim; thứ màu sắc làm chủ đạo, không thua gì những tông màu trầm buồn mà ông ấy tạo nên suốt câu chuyện.

    Khi xem phim Vương Gia Vệ, tôi cảm giác như đang đọc truyện của Haruki Murakami. Nếu ai từng đọc Haruki Murakami, tất cả những quyển sách của ông ít nhiều đều nhắc đến âm nhạc, đều nói về cách ông thưởng nhạc. Thế giới của Haruki cũng như của Vương Gia Vệ, tách biệt, khác lạ, và đặc biệt là thường mang một nỗi cô đơn.

    Âm nhạc trong sách của Haruki cũng tương tự như âm nhạc của Vương Gia Vệ, đôi khi như một lời thoại, như một chủ đề, như một cái gì đó có khả năng dẫn dắt bộ phim. Đó cũng là lí do đôi khi nghe Nat King Cole tôi cảm thấy thích thú, bởi tôi nghĩ rằng hai người tôi yêu thích nhất, ở một khía cạnh nào đó, đang gặp nhau. Một sự Cross-over mà tôi vẽ nên, khiến bản thân tự cảm thấy nó thú vị.

    Nhạc phim của Vương Gia Vệ có quy luật rõ ràng, và khiến người khác phải lưu tâm. Nếu bạn nghe âm hưởng Latin của Xavier Cugat, lập tức nhớ đến Days Of Being Wild/A Phi Chính Truyện; nghe Yumeji’s Theme chắc chắn liên tưởng đến In the mood for love. Trong 2046, Vương Gia Vệ dùng nhiều nhạc của Shigeru Umebayashi hơn, tôi lại cảm thấy có nặng nề hơn, tiếc nuối hơn.

    Nếu phải chọn một trong những bộ phim có sự lựa chọn âm nhạc mà tôi yêu thích nhất, có lẽ chính là Fallen Angels/Đọa Lạc Thiên Sứ. Bởi chất liệu của Fallen Angels nghe tưởng như “lộn xộn”, nhưng lại tạo nên cảm xúc vô cùng chặt chẽ từ đầu đến cuối bộ phim. Thứ cảm xúc mà tôi nhận được xuyên suốt, là thứ cô đơn bao trùm, thứ gì đó rất dễ trở thành trầm cảm, một chút tối tăm. Khác biệt hoàn toàn với Chungking Express/Trùng Khánh Sâm Lâm là “trời sáng” của thế giới họ Vương, thì Fallen Angels như một mảng rất tối.

    Fallen Angels/Đọa Lạc Thiên Sứ mang một thế giới và màu sắc gần như không giống như những bộ phim còn lại – mà có thế giới nào của Vương Gia Vệ giống nhau đâu chứ? Chỉ có điều, Fallen Angels còn pha trộn một cái gì đó gần như hoàn toàn không thực, hoàn toàn tách biệt, riêng lẻ, một thứ gì đó ở một nơi nào đó với những con người kì lạ đó. Tôi vẫn không hiểu sao Fallen Angels dường như bị đánh giá thấp và đôi khi bị quên lãng; nhưng tôi cảm giác đó là khi cái chất Vương Gia Vệ được đánh dấu rõ ràng nhất. Bởi sự tột độ trong cô đơn, những mảng màu tối tăm và những thứ cảm xúc lẫn lộn, rất buồn. Từ “First Killing” với Karmacoma của Massive Attack, đến Người Tư Mộ/思慕的人; hoặc dĩ nhiên chẳng quên được Mong Gei Ta của Đặng Lệ Quân và đặc biệt nhất là Only You của Flying Pickets.

    Đây dường như là dẫn chứng sâu sắc nhất về việc lựa chọn âm nhạc có quan hệ mật thiết đến mood của phim Vương Gia Vệ. Nếu Chungking Express/Trùng Khánh Sâm Lâm, tất cả đều là sự tươi sáng, yêu đời. Bài hát California Dreams làm chủ đạo đến Dream Lover của Faye Wong, những ca từ trong điệu Reggae của Dennis Brown – Things In Life như “Today You’re up, tomorrow You’re down. So thank god that you’re still around”, sự lãng mạng của What A Differance A Day Made. Chungking Express dường như là mảng sáng duy nhất của Vương Gia Vệ, một mảng lãng mạn, thành hiện thực nhất của họ Vương dù không quên xen lẫn sự cô đơn.

    Lại nói đến Happy Together/Xuân Quang Sạ Tiết; nghe Final Tango Apasionado cũng đủ cảm thấy day dứt hay Cucurrrucucu Pamola – đau lòng, tiếc nuối như chuyện của Hà Bảo Vinh và Lê Diệu Huy. Trong Xuân Quang Sạ Tiết, điệu Jazz thời đại trước khiến người ta thổn thức và quặn thắt. Thế nhưng cũng không quên được bản phối Happy Together ở cuối phim, khi tất cả đã qua đi, khi “chấp nhận thực tại và nỗi cô đơn của mình mình” trở thành một thứ hạnh phúc. Kết thúc cả hai rời xa nhau, nhưng đó cũng là thứ kết thúc đẹp mà Vương Gia Vệ muốn tạo nên, vì vậy dù buồn, giai điệu vẫn tươi vui và mang màu sáng; cũng giống Lê Diệu Huy, can đảm kết thúc tất cả và “bắt đầu lại từ đầu” với một nụ cười nhẹ trên môi.

    Ashes Of Time/ Đông Tà Tây Độc là một trong số phim của Vương Gia Vệ tôi ít nhắc đến, ít xem lại nhất. Không phải bởi Đông Tà Tây Độc không hay, mà bởi bộ phim có quá nhiều sự chồng chéo, nỗi muộn phiền mà tôi dường như chưa cảm được hay chưa đến lúc có thể cảm. Đông Tà Tây Độc không hiện đại, âm nhạc vẫn mang màu sắc của Vương Gia Vệ. Nếu nói họ Vương hiểu và nghe nhiều âm hưởng Tây hơn, thì Ashes Of Time vẫn có sự xưa cũ, cổ điển, vẫn thích hợp với thời đại trong thế giới đó; một thế giới có lẽ bạn hay thậm chí một fan Kim Dung – cũng không thể nào hiểu được.

    Thời đại của Bản Sắc Anh Hùng nổi lên, Vương Gia Vệ lại quyết định chọn một cái gì đó rất lãng mạn trong phong trào “tam kiệt” ấy, không chỉ về anh em bằng hữu trong giang hồ mà còn là tình yêu. Thế giới Vương Gia Vệ có khi nào không về tình yêu, chỉ là những thứ tình yêu đó thường dang dở, đau đớn hơn thôi. Và đó là khi As Tear Goes By/ Vượng Giác Ca Môn – Take My Breath Away được ra mắt như một trong những bộ phim đầu tay của lão Vương. Có lẽ đó là một trong những phân ảnh hôn mãnh liệt nhất trong những bộ phim của ông ấy?

    Nếu ai là fan của Vương Gia Vệ, nghe nhiều nhạc trong sự lựa chọn của Vương Gia Vệ, có lẽ mỗi bài hát ngân lên sẽ hiểu được câu chuyện của ông ấy muốn kể, hiểu được tâm trạng, nhịp phim và màu sắc một cách dễ dàng. Bởi đó là lý do Vương Gia Vệ làm phim dựa trên một cái gì đó rất xúc cảm. Xem phim của họ Vương không phải vì mong muốn xem Trương Quốc Vinh, Lương Triều Vĩ, hay Trương Mạn Ngọc; mà là vì cái chất, mà là vì muốn thưởng thức những thứ mang đúng nhãn mác của “Vương Gia Vệ”.

    Nếu bạn chọn Playlist thì đây có lẽ là những bài hát tôi yêu thích nhất trong những bộ phim của ông:

    1. Yumeji’s Theme | In The Mood For Love
    Yumeji’s Theme gần như trải dài xuyên suốt Hoa Dạng Niên Hoa/In The Mood For Love. Tiết tấu lạ, bắt tai, được sử dụng trong những đoạn phim rất chậm. Mỗi lần nghe, tôi lại nhớ đến bóng dáng tuyệt trần của Trương Mạn Ngọc trong bộ sườn xám đi bước chầm chậm dưới nấc thang. Điệu nhạc trầm, đẹp và là tuyệt tác hoàn hảo.

    Một bản Harmonica khác của The Blueberry Nights cũng tuyệt vời không kém.

    2. Mong Gei Ta/Forget Him – Teresa Teng | Fallen Angels
    “To forget him is the same as forgetting everything

    Losing all senses of direction

    And losing oneself.”

    Bài hát như lời từ chối tình yêu do nhân vật của Lê Minh gửi người cộng sự. “Please give her this coin and tell her 1818 is my lucky number”. Mong Gei Ta còn được biết đến Việt Nam với cái tên “Người Yêu Dấu”, không phải lần đầu tiên nghe đến bài này, nhưng sau khi Đọa Lạc Thiên Sứ cảm nhận của tôi thay đổi hoàn toàn.

    3. Final Tango Apasionada – Astor Piazzolla | Happy Together
    Happy Together có thể nói là bộ phim tôi thích nhất của Vương Gia Vệ, âm nhạc chọn cho phim cũng vô cùng xuất sắc. Bài này đau lòng, da diết như một thứ gì gần cao trào, gần nát vụng và gần như là dang dở.

    4. Quizas, Quizas, Quizas/Perhaps, perhaps, perhaps – Nat King Cole | In The Mood For Love
    Cổ điển, lãng mạn, một Nat King Cole tuyệt vời.

    5. Things In Life – Dennis Brown | Chungking Express
    “It’s not everyday we’re gonna be the same way
    There must be a change somehow
    There are bad times and good times too
    So have a little faith in what you do
    Cause you don’t seem to realize
    The things you’ve got to face in life
    Today you’re up, tomorrow you’re down
    So thank God that you’re still around town”

    Một điển hình của “buổi sáng” Chungking Express. Bài hát tuyệt vời cho những lúc vui lẫn buồn.

    6. Siboney – Connie Francis | 2046
    Bí ẩn, kỳ lạ, quyến rũ như 2046.

    7. Karmacoma – Massive Attack | Fallen Angels
    Chất liệu, tiết tấu, lạ lùng, độc đáo như Fallen Angels. Bài hát chill tuyệt vời nhất. “Wong Kar Wai at his most stylish”. Bài này được phối lại và bản thân cảm thấy tuyệt vời hơn bản gốc.

    Biết đến Karmacoma từ bài hát chủ đề của House M.D với Teardrops, nhạc khá badass và thích hợp để lấy mood.

    8. Always In My Heart – Los Indios Tabajaras | Days Of Being Wild
    Một bản nhạc hay để thư giãn. Chỉ cần nghe cũng đến được màu xanh cũ của Days Of Being Wild. Một chút gì đó trầm, hoài niệm nhưng cũng đủ sự tươi sáng.

    9. The Story – Norah Jones | The Blueberry Nights
    Chất giọng tuyệt vời của Norah Jones với một bài hát đậm chất hiện đại, quyến rũ, lãng mạn, hấp dẫn và vô cùng chilling, thích hợp cho một buổi cà phê chiều hay một ly bia trên sân thượng, thưởng thức, nghe và gọi đó là cuộc sống.

    10. Cucurruccu Paloma – Caetano Veloso | Happy Together
    Bài hát này len lỏi đến tận tâm can. Mỗi lần nghe nhớ lại Happy Together lại thấy đau lòng.

    theo onlylamethoughts​