Bao nhiêu CGI (kỹ xảo vi tính) thì có thể gọi là quá nhiều? Hãy xem qua 10 vấn đề gặp phải với CGI hiện đại. Nó có vẻ như CGI “hay”, hoặc ít nhất là nhận thức của khán giả về CGI hay, đang suy giảm trong vài năm qua. Chắc chắn là chúng ta có một vài dị bản tuyệt vời như Gravity hoặc Interstellar, nhưng về tổng thể có thể nói rằng chất lượng của CGI đang có xu hướng ngày càng giảm. Có phải CGI ngày càng tệ hơn? Hay là khán giả trở nên khó tính hơn? Chúng ta hãy xem xét kỹ hơn về thực trạng của ngành công nghiệp VFX qua bài viết sau đây. 1. CGI đã chuyển từ một món miễn phí thành một lựa chọn ưu tiên CGI đã tồn tại những hạn chế lớn trong lần đầu tiên ra mắt. Do vậy mà nó được xem như phương sách cuối cùng. EvenSteven Spielberg đã có suy nghĩ này cho đến khi ông giới thiệu Shia Leboeuf tham gia xuyên suốt phim Tarzan với khỉ CGI trong Indiana Jones và The Kingdom of the Crystal Skull. Giám sát CG cho bộ phim này đã cho biết: "Khán giả sẽ khó nhận thấy 45 phút CGI trong phim." Có thật như vậy không? Jurassic Park là một ví dụ tuyệt vời của CGI. Họ không thể thiết kế các robot để đi vòng quanh cho các cảnh quay rộng, vì vậy họ đã sử dụng CGI để giải quyết vấn đề này. Điều đạt được đó là các cảnh quay CGI rộng cùng với cận cảnh robot dưới hình dáng quái vật hành động. Các CGI nhấn mạnh ý tưởng rằng khủng long không chỉ là robot tĩnh, và các robot củng cố ý tưởng rằng chúng thật sự hiện diện trong cảnh quay với các diễn viên. 2. Loại bỏ yếu tố vật lý Sau thành công của các bộ phim như Terminator 2 và Jurassic Park, rõ ràng rằng CGI là cách tốt nhất để tạo ra các hiệu ứng thực tế. Một trong những lý do chính khiến cho CGI tỏ ra vượt trội hơn các kỹ thuật như quay chậm đó là nhờ sự di chuyển. Nó áp dụng các yếu tố vật lý một cách hiệu quả. Ngày nay, sau hơn 20 năm, Hollywood đã bị mất đi khái niệm về chuyển động thực trong CGI. Cảnh quay từ các bộ phim như Matrix Reloaded hoặc Catwoman đã đưa ra các pha nguy hiểm không thể thực hiện với người thực. Phim đã loại bỏ các khái niệm vật lý cũng như nhận thức của khán giả về thực tại. Cracked.com đưa ra cách nhìn về một vài trong số những cái bẫy của CGI hiện đại. Đứng đầu danh sách này là gì? Một sự bất chấp yếu tố trọng lực, ma sát và quán tính: Đã có một thời CGI đã vượt qua được thung lũng của sự kỳ lạ và trở nên không thể phân biệt với thế giới thực. Tuy vậy, những điều trên sẽ trở nên vô nghĩa nếu như các nhà làm phim không áp dụng mạnh tay yếu tố vật lý… đôi khi để đạt đến tự do nơi đường chân trời chỉ đơn giản là biết được khi nào nó đáp xuống đất. Hollywood đang cố gắng viết lại các quy luật của chuyển động... Isaac Newton có thể phải đội mồ sống dậy. "Một vật đứng yên thì trong tư thế đứng yên còn một vật chuyển động thì chuyển động với cùng tốc độ và trong cùng một hướng... trừ khi kịch bản nói khác đi." 3. CGI đưa chúng ta vào trạng thái phủ định CGI nên làm cho diễn viên đóng thế hoặc hiệu ứng trông thực tế hơn. CGI chỉ hay khi chúng ta không nhận ra nó hay. Chúng ta thậm chí cũng không nên nhận ra điều đó. Nó nên thật sự thực tế và chắc chắn lôi kéo chúng ta vào câu chuyện thay vì khiến chúng ta mất tập trung. Chúng ta đang ở trong trạng thái phủ định, nơi chúng ta luôn tự nhủ với chính mình "Nhưng nó thực sự là một CGI hay! Hãy nhìn xem, CGI đó thật hay! Ồ, tôi không thể tưởng tượng được họ đã bỏ ra bao nhiêu thời gian để đạt được CGI như thế này! Mỗi khung hình đều rất đặc sắc.” Nếu chúng ta phải bàn luận về CGI, thì tức là CGI đã không hoàn thành tốt vai trò của mình. CGI ngày nay trở nên tồi tệ hơn vì chúng cố gắng làm người xem ấn tượng thay vì đánh lừa họ. 4. Bước chuyển sang HD và 4K làm cho CGI trở nên kém thuyết phục. CGI vẫn chưa thể đạt đến sự hoàn hảo. Tuy vậy, các định dạng phân phối như celluloid và SD đã giúp che giấu những khiếm khuyết của CGI và làm mọi thứ trông thực tế hơn. Các nhà làm phim làm tăng yếu tố huyền ảo của CGI khi cố ghép vào các cảnh không đủ ánh sáng và phía sau các yếu tố như khói và mưa. Ngày nay, với sự rõ nét tuyệt đẹp của 2K và 4K (và thậm chí nhiều hơn thế với HFR), chúng ta bắt đầu thấy bóng tối giữa lối đi của CGI. Khi độ phân giải tăng, CGI dần trở nên kém thuyết phục. 5. Lớp cách điệu và CGI không hòa lẫn Màu sắc chủ đề quá đậm cùng với các tông màu rõ mồn một như màu da cam và màu xanh két đang dần hủy hoại CGI. CGI cần tất cả mọi sự trợ giúp có thể để ghép vào cảnh phim. Khi bạn nâng yếu tố siêu thực lên đỉnh điểm, nó làm cho mọi thứ có vẻ giả tạo, bao gồm cả CGI. Đây là lý do tại sao Dawn of the Planet of the Apes và Jurassic Park nhìn cực kỳ thực tế. Họ kết hợp CGI vào những cảnh mà có ánh sáng thực và màu sắc. The Cracked cũng bình luận về hiểm họa của các "bom tấn”: Những bộ phim như Transformers và The Hunger Games có rất nhiều mảng màu cam và xanh chói trông giống như bỏ ra một số tiền lớn để đi kèm với tấm áp phích tia cựa tím Gifts Spencer. Như chúng tôi đã giải thích ở trên, lý do cho việc này là hai màu này đối nghịch nhau trong bảng màu, và nhờ vậy mà ngay lập tức gây cho người nhìn cảm giác dễ chịu. Bởi vì da người giống với màu cam nhất trong bảng màu, nên các chuyên gia phân loại màu sắc có một điểm khởi đầu thuận lợi để đóng góp phần quan trọng cho mỗi bộ phim mà họ tham gia. Lấy ví dụ cho điểm này? Bộ phim Jurassic World mới giống như một bộ phim siêu anh hùng. Tôi đã khá mong chờ Tony Stark huấn luyện chim ăn thịt cùng với Chris Pratt. Các tông màu đậm làm cho nó trông giống như tưởng tượng, nơi mà khủng long chỉ tồn tại trên màn hình máy tính. 6. Không có hạn chế Christopher Nolan cho thấy sự khống chế CGI một cách đáng kinh ngạc. Việc tái tạo hiệu ứng thì khá tốn kém và không thể quay hình, nên ông đã dùng CGI để tái tạo hiệu ứng một cách rất thực tế. Hollywood không biết làm thế nào để kiềm chế CGI. Tâm lý của họ luôn là "Chúng tôi có thể làm được, nên chúng tôi sẽ làm”. Họ muốn nó nhanh hơn, lớn hơn, sáng hơn, nhiều màu sắc hơn, và sự huyền diệu của lần sau gấp 10 lần so với lần trước. Dù cho hình ảnh do máy tính tạo ra có tinh vi bao nhiêu, nhưng nếu nó không được tạo ra từ các yếu tố vật lý và bạn không cần dùng máy quay, nó sẽ trở nên rất giống như hoạt hình. - Christopher Nolan 7. Hành động của CGI là định hướng cho phần tiếp theo. Các CGI trong mỗi phần tiếp theo có một mục tiêu lớn: nó phải ấn tượng hơn, phức tạp và điên rồ hơn phần trước đó. Tiền tài trợ cũng phải cao hơn. Các nhà làm phim cố gắng tạo ra các cam kết với nhiều vụ nổ hơn thay vì để cho sự phát triển câu chuyện, cốt truyện, và nhân vật tạo ra sự hứng thú. Một vấn đề lớn khác là trong một thế giới của những phần tiếp theo vô tận, chúng ta không còn phải lo lắng về hạnh phúc của nhân vật chính nữa. Chúng ta cũng không cần phải đầu tư vào nhân vật vì họ sẽ không chết. Họ không ở trong bất kỳ nguy hiểm thực sự nào. Các diễn viên cũng đã đăng ký cho hai phần tiếp theo! James Cameron đang làm việc trên ba phần tiếp theo của Avatar cùng một lúc! Hiện nay, điều thật sự đang diễn ra là các nhà làm phim tiếp tục tạo ra những cảnh quay càng ngày càng vô lý hơn để làm giảm bớt công việc nặng nhọc trong phần tiếp theo này. Khi chúng ta vẫn đang bàn tán rằng 'chắc chắn lần này họ sẽ không thể làm được’, các nhà làm phim càng ngày càng tiến xa ra khỏi các giới hạn cho đến khi nó đạt đến mức hoàn toàn vô lý. 8. CGI khá nguy hiểm. CGI đang làm tê liệt ngành công nghiệp điện ảnh. Nó lấy đi thời gian sản xuất, ngân sách, cốt chuyện, và thậm chí thay thế các nhân vật thật. Nó làm cho bộ phim tồi tệ hơn. Nếu chúng ta phân bổ lượng tài nguyên chi tiêu cho CGI theo hướng thuê các nhà văn tốt hơn, tạo ra các bộ thiết kế độc đáo hơn, và giảm thiểu giai đoạn hậu kỳ sản xuất, chúng ta sẽ đạt được một nền phim ảnh tốt hơn. Do những tổn thất khi thực hiện bằng CGI, Hollywood phải thổi phồng nguồn ngân sách tài trợ cho những bộ phim nhiều CGI. Khi người xem vẫn có nhu cầu CGI, thì cách duy nhất để đẩy mạnh nhu cầu đó là tăng liều CGI. 9. CGI khuyến khích việc làm phim biếng nhác. CGI đã khiến các nhà làm phim mắc kẹt trong suy nghĩ 'chúng tôi sẽ sửa nó trong khâu hậu kỳ'. Nó đã làm cho họ vô cùng lười biếng. Khi bạn có thể sửa chữa mọi khuyết điểm qua màn hình máy tính, thì sẽ không còn sự cống hiến cho việc làm phim thủ công nữa. Vậy tại sao bạn phải vượt hàng dặm đường để quay một diễn viên đóng thế trong khi bạn có thể tự tạo ra nó và dùng ILM để tái tạo? Hãy lấy phim Jurassic World làm ví dụ. Họ vừa mới cho ra mắt cảnh huấn luyện chim ăn thịt. Việc sử dụng robot trong cảnh này là rất khả thi, nhưng họ không làm điều đó. Ngay cả khi cận cảnh cũng là CGI. Vậy niềm đam mê ở đâu? Các cam kết với chủ nghĩa hiện thực ở đâu? Đây là một sự xấu hổ, vì sự lười biếng quá mức. 10. CGI khiến chúng ta tự mãn. CGI cũng giống như một loại thuốc. Chúng ta càng dùng nhiều, nó càng giảm tác dụng. Chúng ta đang săn rồng, vậy hãy bàn về điều này. Một vài thứ đồ trong nhà đổ sập thì chẳng có gì thú vị. Bạn có biết như thế nào mới được gọi là thú vị không? Cả một toàn nhà cao tầng sụp đổ! Một cơ hội để đọ sức với Darth Vader trong Cloud City ư? Quá khập khiễng. Chúng ta cần một cuộc đấu tay đôi 12 phút với hàng loạt pha hành động hàng đầu, và diễn ra trên một hành tinh núi lửa mất 70.000 giờ để tạo ra. Điều này dẫn đến sự tự mãn với sự kịch tính trong phim truyền thống. Nó khiến chúng ta thấy ít ấn tượng hơn với các tình huống và sự sắp đặt trong thực tế đời sống. Nó làm cho chúng ta ngáp dài ngao ngán trước những căng thẳng kịch tính thực tế vì nó không chứa cảnh hủy hoại càn quét do CGI tạo ra. 24hinh.vn dịch theo watchindie