Cảm nhận Hector and the search for happiness (2014) - Hạnh phúc cứ đi là sẽ thấy

Thảo luận trong 'Phân tích-Cảm nhận-Chia sẻ' bắt đầu bởi vivu, 11/6/19.

Lượt xem: 2,897

  1. vivu

    vivu Moderator

    [​IMG]

    Lời dẫn:

    Ra mắt vào năm 2014, “Hector and the Search For Happiness” (Hector và cuộc kiếm tìm hạnh phúc) nhận được không ít ý kiến trái chiều, từ cả phía khán giả và những nhà phê bình. Một bộ phim nói về hành trình đi tìm hạnh phúc đã không còn là quá mới mẻ với điện ảnh thế giới, thậm chí có thể được coi là một chủ đề muôn thủa của dòng phim tình cảm, nhẹ nhàng. Lấy nguyên tác từ cuốn tiểu thuyết bán chạy cùng tên của nhà văn Pháp François Lelord, “Hector and the Search For Happiness” cũng đi theo con đường đầy cảm hứng vốn đã quen thuộc: đi thật xa để tìm hạnh phúc. Tuy vậy hành trình tìm kiếm hạnh phúc của Hector vẫn là một trải nghiệm thú vị và đáng theo dõi nhờ sự hài hước, lạc quan và hứng khởi của n

    Giới thiệu chung:

    “Hector and the Search for Happiness” kể về nhà tâm thần học “không-bao-giờ-lớn” Hector (Simon Pegg). Anh ta có một cuộc sống gần như hoàn hảo nhưng đến một ngày, anh nhận thấy mình vẫn chưa hiểu thế nào là hạnh phúc. Điều đó đã trở thành động lực cho anh xách ba lô lên và đi kiếm tìm hạnh phúc ở khắp nơi trên thế giới. Mỗi nơi đi qua, mỗi người Hector gặp gỡ, anh đều hỏi họ có hạnh phúc không và làm sao để đạt được điều đó. Sau những chuyến đi dài, rồi tìm về chính kí ức tuổi thơ, Hector mới nhận ra hạnh phúc chẳng ở đâu xa mà luôn tồn tại ngay bên cạnh mình.

    Với diễn xuất đáng yêu và cực kì duyên của Simon Pegg cùng các diễn viên tên tuổi, lối kể chuyện dễ hiểu của đạo diễn Peter Chelsom (Hear my songs, Funny Bones…) cũng như những bối cảnh tuyệt đẹp và chân thực ở nhiều quốc gia, “Hector and the Search for Happiness” là một cuộc hành trình đầy hấp dẫn, vui vẻ và cực kỳ dễ hiểu cho tất cả mọi người. Không chỉ hài hước, nhẹ nhàng, bộ phim còn truyền tải nhiều bài học cuộc sống ý nghĩa cũng như thôi thúc không ngừng khao khát “đi để trải nghiệm”.

    Cuộc hành trình thú vị của Hector

    Như đã nói ở trên, việc đi tìm hạnh phúc là khát khao không hề che giấu trong rất nhiều bộ phim điện ảnh. Phương pháp thực hiện thì vô cùng đa dạng, và việc chọn đi du lịch trải nghiệm cũng không phải là ý tưởng mới mẻ. “Eat Love Pray” và “The secret life of Walter Mitty” gần như có cách tiếp cận hoàn toàn tương tự. Tuy thế điều làm cho mỗi bộ phim hấp dẫn theo những cách riêng lại chính là các cuộc hành trình. Cũng giống như đi du lịch, cùng một địa điểm nhưng không lần nào có thể giống với lần nào. Với “Hector and the Search for Happiness”, điều làm nên sự thú vị cho hành trình với mục đích cũ rích của Hector chính là cách anh đi như thể đang khám phá và học hỏi dưới cái nhìn của một đứa trẻ.

    Ở điểm đầu của cuộc hành trình, Hector vốn có một cuộc sống “ngăn nắp” (tidy) tưởng như không thể hoàn hảo hơn. Điều gì cũng gọn gàng và theo kế hoạch dễ khiến người ta dễ cảm thấy có chút trống rỗng.

    [​IMG]

    Một vấn đề nữa của Hector chính là việc trở thành “người lớn”. Dường như anh chỉ đang tiếp tục già đi mà chẳng thể trưởng thành. Đàn ông chỉ là những đứa trẻ lớn xác, nhưng đàn ông không chịu lớn thì vẫn mãi chỉ là một cậu bé. Việc đối diện với một mối quan hệ trưởng thành như kết hôn và có con làm anh có cảm giác mơ hồ và hoài nghi về tình yêu và cuộc đời mình. Chính vì thế, như một đứa trẻ đầy háo hức và nhiệt huyết, Hector ra đi với hành trang không gì ngoài lòng hiếu kì về hạnh phúc.

    Điểm đến đầu tiên được Hector lựa chọn là Thượng Hải (Shanghai) - Trung Quốc. Khác với hai địa điểm còn lại, “Africa” và “Los Angeles” đều có liên hệ đến những người bạn cũ của Hector, điểm đến này có vẻ hoàn toàn ngẫu nhiên. Ý nghĩa của điểm đến thú vị này có thể dễ dàng bị bỏ qua khi nó lướt qua một cách khá chóng vánh trong phim, tuy thế lại có sự kết nối với chính đứa trẻ trong Hector. Bởi vì anh ta lựa chọn điểm khởi đầu cuộc hành trình nhờ một bộ truyện tranh.

    [​IMG]

    Trên giá sách của Hector, phía sau những cuốn sách tâm lý học của Freud và C.G.Jung, đại diện cho cuộc sống trưởng thành, nằm sâu trong kệ chính là một cuốn truyện về Tintin. Một bộ truyện và phim hoạt hình quen thuộc của trẻ em từ rất lâu. Cuốn có bìa hình con rồng đen trên nền đỏ là tập thứ 5 trong bộ “Những cuộc phiêu lưu của Tintin” với tên gọi “Bông sen xanh” (tên cũ là Tintin ở phương Đông). Và điểm đến quan trọng nhất của Tintin trong tập truyện này chính là Thượng Hải.

    Một hình ảnh nữa làm gợi nhớ rất nhiều đến câu chuyện của Tintin chính là chú chó của Hector. Anh cũng có, đúng hơn là từng có, một chú chó nhưng nó đã mất khi anh còn nhỏ. Ngay cả khi trưởng thành, chú chó tưởng như vẫn cùng anh đi khắp đó đây. Chú chó cũng là lời gợi nhắc đến tuổi thơ đầy mơ ước và khát khao khám phá của Hector.

    Trên chuyến bay đến Thượng Hải, Hector quen biết doanh nhân Edward (Stellan Skarsgård) và được ông dẫn đi khám phá sự hào nhoáng của thành phố.

    [​IMG]

    Cuộc gặp gỡ này không chỉ mang tới bài học về hạnh phúc và tiền, mà còn thể hiện góc nhìn của “người phương Tây” với cuộc sống phương Đông.

    Trái lại, những gì cô gái bán hoa Ying Li (Ming Zhao) mang tới cho Hector lại là cái nhìn phương Đông thuần túy. Đó là Thượng Hải với những bà cô ngồi ăn giữa đường, những khu phố chợ chật chội mà huyên náo, cũng như sự đè nặng của lễ giáo gia đình. Với cô, Hector chỉ nhận ra được “ Hạnh phúc là khi không biết toàn bộ câu chuyện”, nhưng những hơi thở phương Đông lại là nét đối xứng mạnh mẽ cho quan điểm phương Tây. Một bên hạnh phúc khi làm ra tiền, một bên bán hạnh phúc để kiếm được đồng tiền.

    [​IMG]

    Tạm biệt Thượng Hải phồn hoa, Hector tới môt nơi có vẻ là Tây Tạng (Tibet), với thời tiết khắc nghiệt nhưng phong cảnh tuyệt đẹp độc đáo của dãy Himalaya.

    [​IMG]

    Thứ Hector tìm thấy trong những nếp nhà cổ xưa gọi được cả Skype, chính là truyền thống xen hòa vào những giá trị hiện đại mà vẫn không hề mất đi tính sâu sắc của nó. Tây Tạng luôn được cho rằng là nơi cội nguồn của hạnh phúc, là nơi tìm lại bản thân mình. Nhưng dường như điều này chưa đúng với Hector. Đứng dưới những lá cờ nhiều màu, đối lập với niềm hân hoan của các vị sư, anh chỉ nhăn mặt. Hình ảnh những lá cờ nhiều màu xuất hiện trở lại ở cuối phim trở thành điểm nhấn quan trọng nhất cho cuộc hành trình vạn dặm của Hector. Nhưng lúc này anh không nhận ra được ý nghĩa của chúng.

    [​IMG]

    Dời Châu Á với cảm giác đôi phần lạc lõng, Hector lên đường sang Châu Phi. Ở đây không có một địa danh cụ thể, nhưng đó là nơi người bạn thời trẻ tuổi của anh đang cống hiến sức mình cho cộng đồng. Cuộc sống vui vẻ, nhiệt huyết nhưng đầy bất ổn ở châu Phi đến với Hector như một trải nghiệm mới lạ. Ở đây anh nhận ra nhiều quan điểm khác nhau về hạnh phúc, cá nhân có, và mang tính đại chúng hơn cũng có.

    [​IMG]

    Hector đã thừa nhận :

    “Tôi là người xa hoa. Chỗ của tôi là ở trong những thành phố lớn”

    Điều này không chỉ do đặc điểm nghề nghiệp là bác sĩ tâm thần của thế giới thứ nhất, mà còn chính trong tư tưởng có phần cá nhân chủ nghĩa của Hector. Anh chấp nhận con người mình và dần nhận ra thứ mình theo đuổi chính là tìm thấy hạnh phúc của bản thân, chứ không phải là vì để thấu hiểu bệnh nhân như lý do ban đầu.

    Để rồi điều anh nhận lại được chính là
    “Hạnh phúc là được yêu khi là chính mình” (Happiness is being loved for who you are)

    Thông điệp này không chỉ đúng cho giới LGBT, mà còn là một giá trị quan trọng với tất cả mọi người, trong khi Hector học được nó một cách không thể nào tự nhiên hơn. Những câu chữ ý nghĩa, tưởng chừng như bước ra từ trong sách vở, lại xuất phát từ chính cuộc sống thường ngày, chỉ đang đợi được khám phá mà thôi.

    Một trải nghiệm không thể nào quên nữa chính là Hector bị bắt cóc và giam giữ nhiều ngày trong hầm ngục của một nhóm cực đoan. Việc bị nhốt một mình khiến con người ta thường nhanh chóng nhận ra mình cần điều gì nhất. Trường đoạn này cũng là phần khổ sở và mệt mỏi nhất phim, khi ta phải chứng kiến Hector đối diện với cái chết như một đứa trẻ co ro sợ hãi. Anh hồi tưởng lại cả cuộc đời mình với đầy hối hận và tiếc nuối, thoi thóp dần với chỉ một chú chuột làm bạn. Nhưng có đến chết thì cái tính hiếu kỳ vẫn là khó thay đổi, khi anh vẫn còn muốn hỏi điều gì làm bọn bắt cóc thấy hạnh phúc.

    [​IMG]

    Đây là một chi tiết “vô duyên” nhưng lại khá thú vị, khi nó nói lên khao khát lớn nhất của Hector. Đó là cố gắng tìm được giá trị của hạnh phúc nào phù hợp cho mình. Điều này thậm chí đã cứu mạng anh, khi chiếc bút vàng trở thành vật cứu nguy cho Hector khỏi giam giữ.

    Ở đây hình ảnh cái bút một lần nữa được lặp lại, cây bút vàng của tay buôn thuốc, trước đó là cây bút máy của người thương nhân. Nó là biểu tượng của việc trao cho cơ hội để trải nghiệm, để tiếp tục hành trình. Lần này, nó mang tại cho Hector quyền được sống

    [​IMG]

    Sau Châu Phi, Hector lên đường đến Los Angeles, trở lại với tình yêu đầu của mình. Tuy nhiên trên đường đi, anh lại có một trải nghiệm vô giá, đó chính là hiểu được ý nghĩa của lắng nghe: “Listening is loving”

    Một câu chuyện về trải nghiệm cận tử luôn là một điều gây tò mò với tất cả mọi người. Hơn thế, câu chuyện về việc chiến đấu với cái chết còn dễ dàng khiến cho một bác sĩ có cảm xúc nhiều hơn bình thường đôi chút. Nhưng sự lạc quan của cô gái sắp chết cho chúng ta bài học về việc trân trọng những người thân xung quanh mình. Họ là động lực để ta cố gắng tiếp tục sống, cũng là điều ta sẵn sàng đối mặt với cái chết để gặp lại. Đặc biệt, ý nghĩa của việc lắng nghe có tác dụng hơn rất nhiều lời yêu thương xáo rỗng.

    Điều này, cộng với bài giảng của giáo sư Coreman, người đưa ra lý thuyết khoa học về hạnh phúc thật sự đem lại nhiều suy nghĩ, không chỉ cho Hector mà còn cho mọi người xem.

    Câu nói hay nhất trong bài diễn thuyết chính là :

    “Hạnh phúc không phải là một đích đến, nó là một trạng thái của tồn tại.
    Điều quan trọng không phải là việc theo đuổi hạnh phúc mà chính là hạnh phúc của việc theo đuổi”


    Đến đây, sau khi thành thật nhìn nhận bản thân mình và nhận ra thứ mình tìm kiếm đã lâu, Hector chỉ còn làm một việc duy nhất là nhào trở về nhà.

    Cuối cùng, định nghĩa về hạnh phúc chính là thứ luôn tồn tại, là tổng hòa của tất cả các màu sắc cảm xúc. Hạnh phúc đến khi ta hiểu được mình là ai và điều mình trân trọng nhất là gì. Hạnh phúc không đơn thuần là khả năng, hay là quyền con người, mà còn là nghĩa vụ mỗi người phải tự tạo ra. Trẻ em tạo ra hạnh phúc từ những việc rất nhỏ, và trưởng thành chính là hạnh phúc của việc lớn lên.

    Đi để trở về

    Kết lại của mọi cuộc hành trình chính là điểm xuất phát. Điều ta luôn tìm kiếm có đôi khi ngay ở bên cạnh mình, nhưng giá trị của những chuyến đi là không thể nào nói hết được. Nó không chỉ cho ta trải nghiệm, mà còn khiến ta dần trưởng thành. Giống như cách cậu bé Hector có cơ hội lớn lên trở thành một người đàn ông, việc đi đến một nơi mới luôn mang tới những cảm xúc muôn màu và cho cuộc sống nhiều giá trị ý nghĩa.

    “Càng đi xa, tôi càng tiến gần tới bản thân mình”
    Andrew McCarthy​