POV thường đề cập đến một cảnh trực tiếp thể hiện hướng nhìn của một nhân vật; Chúng ta chỉ nhìn thấy những gì họ có thể nhìn thấy. (Bạn có thể đọc bài viết của 24hinh.vn mô tả về kiểu quay này ở đây.) Tuy nhiên, có một hình thức quay POV khác trong cách kể chuyện - cảnh quay hướng nhìn mà từ đó chúng ta thấy câu chuyện của nhân vật. Tất cả các bộ phim và chương trình truyền hình đều cho thấy câu chuyện của họ theo một điểm nhìn nhất định, và nếu có thay đổi, nó có thể thay đổi hoàn toàn câu chuyện - hoặc ít nhất là cách khán giả cảm nhận về nhân vật hoặc tình huống. Xem ví dụ sau. Chúng ta đang ở trong một phòng ăn có thiết kế mở, và một cặp vợ chồng đang tranh cãi gần bồn rửa bát. Em gái của người phụ nữ đó cũng ở trong phòng, nhưng cô ấy vẫn tiếp tục chơi với một cậu bé sơ sinh. Trên cầu thang, ở ngoài tầm nhìn đang lắng nghe, là một cô bé, con gái của cặp chồng và vợ. Sự tranh cãi là về khả năng người đàn ông sẽ mất việc vì sự cẩu thả trong công việc của anh ta. Nếu máy quay ghi hình cả hai diễn viên trong khung hình, bạn có thể nói cảnh đó là khách quan - không có nghiêng về một nhân vật cụ thể nào. Chúng ta quan sát phản ứng của mọi người, và chính camera cũng không tiến quá gần đến từng hành động. Tuy nhiên, nếu máy quay tập trung chủ yếu vào người đàn ông, và cũng có cả một cảnh anh ta nhìn vào em vợ của mình rồi sau đó lại là một cảnh cắt quay lại phản ứng của ảnh, cảnh quay bắt đầu trở nên chủ quan. Chúng ta đang tập trung nhiều hơn vào hướng nhìn của người đàn ông hơn là của người phụ nữ. Đạo diễn đang nói với chúng tôi để ý đến anh ta nhiều hơn cô ấy. Một cảnh quay chủ quan sẽ xuất phát từ đôi mắt của người đàn ông, chỉ cho thấy những gì anh ta nhìn thấy. Mặc dù điều này hiếm khi xảy ra trong các bộ phim truyện, với sự phát triển của camera quay thể thao, nhiều nhà làm phim YouTube đã tạo ra các video hành động bằng cách sử dụng cảnh quay hướng nhìn, chính là cách bắt chước kỹ thuật này trong trò chơi điện tử. Mỗi cảnh trong một bộ phim thể hiện hướng nhìn, thường thay đổi - đôi khi với mỗi cảnh quay mới. Hướng nhìn, hoặc hướng tường thuật, thường không được khán giả chú ý đến. Tuy nhiên, thay đổi hướng nhìn có thể ảnh hưởng sâu sắc đến cách khán giả hiểu bất kỳ phân cảnh và nhân vật nào. Ví dụ, hãy xem cảnh đài phun nước từ Atonement. Sau đó cùng lúc xem từ điểm nhìn khác. (Video không có tiếng) Hãy suy nghĩ về tất cả các hướng nhìn có thể có đối với cảnh của bạn và cách chúng có thể ảnh hưởng đến câu chuyện của bạn. Xác định điểm nhìn là một trong những đóng góp lớn nhất của đạo diễn cho một bộ phim. Chúng ta hãy nhìn vào các điểm nhìn khác nhau mà bạn có thể sử dụng trong phim của bạn. Hướng nhìn của Người đầu tiên (Chủ quan) Hướng nhìn của người đầu tiên hạn chế những thứ khán giả thấy đối với hướng nhìn của một nhân vật duy nhất. Việc sử dụng rộng rãi hướng nhìn chủ quan này có thể là vấn đề bởi vì chúng ta không bao giờ nhìn thấy phản ứng của nhân vật tạo ra hướng nhìn đấy. Phim (và không có nhiều) sử dụng POV của người đầu tiên thường tập trung vào các nhân vật mà chúng ta có thể thấy chứ không phải là nhân vật nhìn họ. Tuy nhiên, rất khó để kết nối với một nhân vật mà không nhìn thấy khuôn mặt của họ. Đây là lý do tại sao nhiều bộ phim siêu anh hùng cuối cùng đã phải lột mặt nạ của các anh hùng tại nơi này hay nơi khác. Điểm nhìn giới hạn của Người thứ ba (Khách quan) Điểm nhìn giới hạn của Người thứ ba cho thấy hành động từ hướng nhìn của một người quan sát lý tưởng. Đây là phong cách kể chuyện phổ biến nhất trên truyền hình và phim điện ảnh. Một ví dụ có thể là một cảnh qua vai hoặc trung cảnh của hai nhân vật trong một cuộc đối thoại. Hầu hết là xuất hiện sự kết hợp với các đoạn hội thoại chủ quan (như người chồng cãi nhau với vợ). Thuật ngữ "giới hạn" là muốn nói đến việc chúng ta chỉ biết được cảm xúc và quá trình suy nghĩ của một vài nhân vật, chứ không phải là toàn bộ. Khi chúng ta bắt đầu biết thêm về các nhân vật phụ từ một người kể chuyện, bộ phim chuyển sang hướng nhìn toàn diện. Hướng nhìn toàn diện (Khách quan) Một hướng nhìn toàn diện cho thấy điều các nhân vật đang suy nghĩ. Điều này đòi hỏi một số kiểu tường thuật, thuyết minh, hoặc đồ họa. Một người tường thuật toàn diện hoặc POV sẽ kể câu chuyện mà không liên quan với một nhân vật hoặc một nhóm nhân vật nào. Như bạn có thể tưởng tượng, nó không phải là một sự lựa chọn phổ biến bởi vì khán giả điện ảnh cần một hình ảnh đại diện của một nhân vật để tạo sự kết nối trong câu truyện. Hướng nhìn này đã rất thành công trong loạt phim truyền hình Desperate Housewives, là người kể chuyện, Mary Alice Young, qua đời ngay đầu series truyện. Young, như một nhân vật thần thánh, biết tất cả mọi thứ xảy ra và thường xuyên tóm tắt thông tin mà người xem có thể đã bỏ lỡ. Các nhà làm phim có thể kết hợp và thay đổi những điểm nhìn này để tạo ra nhiều dự án hấp dẫn. Ví dụ, bạn có thể phân loại phim The Shawshank Redemption như là một bộ phim toàn diện vì Red kể câu chuyện như là một người kể chuyện biết tất cả mọi thứ và biết kết thúc câu chuyện. Tuy nhiên, Red xuất hiện trong câu chuyện và phủ nhận nguyên tắc cốt lõi của việc trở thành một người kể chuyện toàn diện.