Bài học Kỹ thuật chiếu sáng hậu cảnh để tạo ra không gian ba chiều

Thảo luận trong 'Nghệ thuật chiếu sáng phim ảnh' bắt đầu bởi Son Kevin, 17/8/16.

Lượt xem: 2,896

  1. Son Kevin

    Son Kevin 23,97 hình/s

    [​IMG]
    Chiếu sáng hậu cảnh của cảnh có thể thêm chiều sâu cho cảnh và tăng giá trị sản xuất cho dự án của bạn. Dưới đây là tất cả những thứ bạn cần biết về kỹ thuật này.

    Trọng tâm chính của chiếu sáng là để chiếu rõ diễn viên của bạn theo một cách làm nổi bật và chính xác tông của câu chuyện, cũng như duy trì các nguyên tắc thực tế của bố cục - phơi sáng, chi tiết tối, chi tiết sáng... Một phần thứ cấp, và thường bị bỏ qua, là chiếu sáng hậu cảnh.

    Chiếu sáng hậu cảnh là bước chiếu sáng khu vực phía sau các diễn viên, mà thường nằm ngoài vùng lấy nét và thậm chí bị che khuất bởi chính các diễn viên. Câu hỏi đầu tiên: Tại sao lại quan tâm đến chiếu sáng phần hậu cảnh nếu nó không nằm trong vùng lấy nét và có thể chỉ có một phần có thể nhìn được? Lý do chính là chiếu sáng hậu cảnh giúp tạo ra không gian ba chiều trong một không gian hai chiều.

    Được rồi. Điều này có nghĩa là gì?

    Trong cuộc sống thực tế, mọi thứ đều có chiều - chiều cao, chiều rộng, chiều sâu. Chúng ta có thể trả lời các câu hỏi liên quan đến đặc tính hình ảnh từ việc có những thông tin này. Tòa nhà đó cao bao nhiêu. Người đàn ông đó đứng cách xa bao nhiêu? Nguyên tắc cốt lõi của bất kỳ màn hình nào đó chính là hai chiều. Màn hình rạp chiếu phim, ti vi, điện thoại di động, và màn hình máy tính là các bề mặt phẳng. Các thông tin hình ảnh từ những màn hình đó không thể đo lường được, đặc biệt, và quan trọng nhất là độ sâu.

    Đương nhiên, một khán giả có thể xem phim hoặc truyền hình và chấp nhận rằng những gì đang được chiếu trên màn hình là một đại diện thực tế của các đặc điểm ba chiều của các chủ thể đó. Đó là nhiệm vụ của một nhà làm phim để miêu tả một cách chính xác. Bên cạnh đó, một nhà làm phim cũng có thể sử dụng nó làm lợi thế của mình bằng cách sử dụng những gì khán giả cảm nhận coi là hình ảnh ba chiều thực tế.

    Một ví dụ chính là kỹ thuật phối cảnh độc đáo (forced perspective), một kỹ thuật được sử dụng trong The Lord of the Rings làm cho nhân vật Gandolf của Ian McKellen dường như lớn hơn những người bạn Hobbit của mình.
    Thuật ngữ để mô tả chiều sâu trên màn hình được gọi là không gian sâu. Đôi khi nó được gọi bối cảnh sâu. Đây là ảo giác về một không gian ba chiều trên một bề mặt hai chiều. Việc này đạt được bằng cách sử dụng một số dấu hiệu về chiều sâu:

    - Phối cảnh

    - Sự khác biệt về kích thức

    - Chuyển động của chủ thể

    - Chuyển động của camera

    - Độ nét của camera

    - Tách tông

    - Tách màu

    Các đặc tính chính, chúng ta sẽ xem xét là tách tông và tách màu, bởi vì chủ yếu thực hiện được bằng chiếu sáng. Chiếu sáng hậu cảnh dùng để thêm sự hứng thú, không phải là sự chú ý; khi phần nền trở nên quan trọng hơn diễn viên của bạn, thì bạn đã thất bại.

    Chiếu sáng hậu cảnh cũng có thể có tác dụng tách diễn viên khỏi phần tối của một cảnh tối.lấy 1 ví dụ dưới đây

    [​IMG]
    Bức ảnh bên trái. Như bạn có thể thấy, đã không chiếu sáng một cách chính xác để tách biệt hoàn toàn diễn viên khỏi không gian tối. Kết quả là, diễn viên đó chìm vào trong bóng tối của cảnh. (trớ trêu thay, mặc dù điều đó giúp tạo ra biểu tượng của câu chuyện). Tuy nhiên, về mặt kỹ thuật đã không chiếu sáng đúng phần hậu cảnh.

    Trước khi chúng ta tiếp tục, điều quan trọng để phân biệt sự khác nhau giữa backlighting (chiếu sáng ngược) và background lighting (chiếu sáng hậu cảnh).

    Backlight chiếu vào một diễn viên hay chủ thể từ phía sau và thường được đặt cao hơn so với chủ thể nó chiếu sáng. Một ánh sáng hậu cảnh thường được sử dụng để tách một chủ thể hoặc một diễn viên khỏi phần nền tối, và để cho chủ thể có hình dạng và chiều sâu hơn. Chiếu sáng hậu cảnh có thể giúp mang chủ thể nhìn không còn giống hai chiều.

    [​IMG]
    Chiếc đèn trong bức ảnh trên giúp Hannibal tách ra khỏi phần hậu cảnh.

    Bốn kỹ thuật để chiếu sáng hậu cảnh tốt

    Có một vài cách để chiếu sáng hậu cảnh. Dưới đây là bốn cách luôn hữu hiệu mọi lúc.

    1. Tách (nhiệt độ) màu

    [​IMG]
    Nếu bạn không có một bộ đèn chiếu đầy đủ trong tay, đây có thể là phương pháp rẻ nhất và dễ dàng nhất để tách diễn viên của ban ra khỏi không gian phẳng và tăng giá trị sản xuất của bạn. Nếu diễn viên của bạn đang được phơi sáng với ánh sáng sợi đốt, bạn có thể sử dụng ánh sáng mặt trời hoặc ánh sáng vonfram được chuyển hóa để chiếu sáng hậu cảnh. Tất nhiên, cũng có thể là cách khác. Lấy cảnh phía trên trong The Tree of Life của Terrence Malick.

    Nhân vật của Brad Pitt đang được phơi sáng bởi một bóng đèn trong nhà, mà camera được hiệu chỉnh, và phần hậu cảnh được chiếu sáng bằng ánh sáng mặt trời tự nhiên. Nó tách diễn viên khỏi hậu cảnh và tạo độ sâu tự nhiên cho cảnh. Sử dụng màu sắc bổ sung sẽ luôn làm tăng thêm nét thẩm mỹ tuyệt đẹp cho cảnh.


    2. Đèn thực tế
    (Practical Lighting)

    [​IMG]
    Tôi phải xin lỗi vì tip sau đây. Nếu bạn vẫn chưa nhận ra điều này, thì nó sẽ làm hỏng rất nhiều bộ phim (như A Serious Man, được thấy ở trên) và các chương trình truyền hình. Đèn gia dụng là công cụ hoàn hảo để thêm nhiều ánh sáng cho khắp phần hậu cảnh của cảnh của bạn. Nó có thể đẩy các diễn viên của bạn ra khỏi môi trường của họ và làm cho bố cục không bị tẻ nhạt. Đây là một phần mà bạn có thể ghét tôi: Hầu như tất cả các đèn thực tế được sử dụng trong phần hậu cảnh đều không vì mục đích thực tế nào cho cảnh hay nhân vật. Trong thực tế, trong hầu hết các trường hợp, có đủ ánh sáng trong cảnh mà không cần bật một bóng đèn bàn làm gì. Tuy nhiên, trong thực tế, chúng lại có tác dụng trong việc thêm kết cấu (và thích thú) cho phần hậu cảnh.

    3. Ánh sáng mặt trời chiếu qua

    [​IMG]
    Trong cuốn sách Set Lighting Technician’s Handbook – Film Lighting Equipment, Practice, and Electrical Distribution, tác giả Harry C. Box cho biết:

    Ánh sáng có xu hướng vây lấy phần hậu cảnh và có thể bắt đầu chiếu bằng mọi thứ. Kỹ thuật viên ánh sáng tìm cách để tách hậu cảnh hoặc tạo ra sự thay đổi, phân tách, hoặc điểm nhấn riêng. Nếu một cảnh diễn ra trong một bối cảnh có nhiều cửa sổ, thì tự nhiên sẽ có ánh ánh sáng mặt trời chiếu qua trên bức tường phía xa, và qua các đồ nội thất. Đèn Fresnels hoặc Pars lớn thường được đặt ở bên ngoài cửa sổ vì mục đích này.

    Một vệt sáng là một trong những cách hiệu quả nhất để tách tiền cảnh khỏi hậu cảnh. Công ty làm phim Stillmotion sử dụng kỹ thuật này trong một trailer sách dành cho tác giả Stephanie Henry.
    May mắn cho chúng ta, họ cũng làm một blog để đồng hành cùng với video, và họ cung cấp hình ảnh tĩnh của vệt ánh sáng và cách nó được tạo ra. Đọc toàn bộ blog rất hữu ích, vì Patrick Moreau phân tích rất nhiều mẹo chiếu sáng. Như bạn có thể tưởng tượng, cảnh dưới đây sẽ khá bằng nếu không có vệt sáng rằng đi qua phần hậu cảnh.

    [​IMG]
    Một vệt sáng mặt trời có thể thu được bằng cách sử dụng một bộ cờ, và nên để sử dụng một đèn Fresnel vì diện tích bề mặt nhỏ của chúng (mà sẽ tạo ra một ánh sáng mạnh hơn, rất phù hợp cho bóng tối). Nếu bạn không sở hữu cờ, nhìn xung quanh vị trí của bạn và xem những chướng ngại vật ở bối cảnh mà bạn có thể tìm thấy để cắt ánh sáng. Tôi đã từng làm được hiệu ứng này bằng cách đặt đèn Fresnel đằng sau một cánh cửa khép hờ.


    4. Bóng tối


    [​IMG]
    Ngoài ra, thay vì chỉ là một vệt sáng, bạn có thể sử dụng việc sử dụng bóng tối cho bối cảnh. Một cách yêu thích và cổ điển trong quay phim là việc sử dụng rèm hoặc khung cửa sổ. Với nhiều đèn Fresnels, bạn có thể đặt một tấm che để chiếu mô hình lên tường. Nếu bạn không có tấm che, bạn có thể sử dụng chủ thể thực như thực vật hay cây cối. Rất là khó bởi vì chúng ta không có cảnh trước đó, nhưng tôi có thể nói với bạn rằng hình ảnh ở trên (trong Akeelah and the Bee) sẽ không được như vậy mà không có ánh sáng hậu cảnh và bóng tối.

    Xem xét thêm: Không gian phẳng

    [​IMG]
    Đáng nói rằng đôi khi không gian bằng phẳng là chính xác những gì bạn muốn thu được. Không gian phẳng nhấn mạnh đến khía cạnh hai chiều và có thể hiệu quả với mục tiêu làm nổi bật một ý nghĩa biểu tượng cụ thể của bạn.

    Lấy hình ảnh ở trên trong Garden State. Nhân vật của Zach Braff gặp khủng hoảng về danh tính trong các bộ phim và không biết mình thuộc về thế giới nào. Hình ảnh phẳng (cùng với chiếc áo sơ mi cùng họa tiết) đặt anh ta ở một vị trí gần như là vô hình. Điều này sẽ không có ý nghĩa biểu tượng giống như vậy nếu có bất kỳ dấu hiệu về chiều sâu nào - phối cảnh, sự khác biệt về kích thước, chuyển động của chủ thể, chuyển động của camera, độ nét của camera, tách tông hay tách màu.
    via premiumbeat
    biên tập 24hinh.vn​
     
    Chỉnh sửa cuối: 17/8/16