Phân tích Những công cụ điện ảnh mà Alfred Hitchcock sử dụng để đùa giỡn với cảm xúc của bạn.

Thảo luận trong 'Phân tích-Cảm nhận-Chia sẻ' bắt đầu bởi Son Kevin, 29/3/16.

Lượt xem: 1,808

  1. Son Kevin

    Son Kevin 23,97 hình/s


    [​IMG]
    “ Trong những bộ phim nổi bật, đạo diễn chính là vị thần” – Alfred Hitchcock

    Một đạo diễn có thể là một lực lượng có quyền năng vô hạn khi họ chỉ đạo một bộ phim, nhưng nó sẽ là một câu chuyện hoàn toàn khác nếu như đạo diễn ngồi đó và trở thành một khán giả. Khả năng để điều khiển một khán giả bằng việc sử dụng sức mạnh của điện ảnh là một điều gì đó mà bản thân Hitchcock đã từng bàn luận một chút trong suốt sự nghiệp của ông ấy và phương pháp của ông đã được làm sáng tỏ trong bài luận video này do Julian Palmer tường thuật cho “The Discarded Image”.

    CLICK HERE Để nâng cấp thành viên


    Hitchcock nổi tiếng là một bậc thầy điều khiển trong điện ảnh, một phần là bởi ông ấy đã liên tiếp chứng tỏ điều đó qua một loạt các bộ phim thành công của mình, và một phần bởi ông là một trong những người làm phim đầu tiên hiểu rõ tầm quan trọng về sức mạnh của hình ảnh, một đoạn nhạc và những chuỗi liên tiếp được điều chỉnh để gây ra ảnh hưởng tới phản ứng về mặt cảm xúc và tâm lý của người xem.

    Trong một bài phỏng vấn nổi tiếng của ông với đạo diện Francois Trufaut, ông ấy nói:

    “ Tôi không quan tâm về vấn đề chủ thể; tôi không quan tâm về diễn xuất; tôi không quan tâm về các đoạn của bộ phim và nhiếp ảnh, nhạc phim và tất cả các yếu tố liên quan tới kĩ thuật khiến cho khán giả phải hét lên”.


    Ông ấy tin rằng những phần cơ bản của một bộ phim bao gồm: Hình ảnh, âm thanh, cũng như mối quan hệ của chúng - vỗn dĩ ảnh hưởng tới người xem về mặt cảm xúc, tâm lý, tinh thần dù chúng sẽ dẫn tới những tiếng gào thét, khóc lóc hay trở nên tức giận.

    Khi nói về việc tạo ra phản ứng của khán giả, về mặt cơ bản, Hitchcock nghĩ rằng vấn đề chủ thể là một điều không quan trọng. Nói cách khác, nếu bạn muốn khiến cho khán giả cảm thấy lo lắng, vấn đề không phải chủ thể là cái gì mà miễn là họ được quay lại và chỉnh sửa nó theo một cách cụ thể. Ông giải thích rằng ý tưởng này khi ông ấy giải thích về một quan niệm chính trong “ Học thuyết dựng phim của Liên Xô” – còn được gọi là “ Hiệu ứng Kuleshov”.

    CLICK HERE Để nâng cấp thành viên


    Lời khẳng định của Hitchcock thường đối mặt với rất nhều lời phê bình, có lẽ phần lớn là bởi không ai muốn nghĩ về chính bản thân mình với tư cách là một khán giả - người không có một chút quyền lực nào chống lại sự điều khiển của nhà làm phim, tuy nhiên, sự thật là – chúng ta như vậy. Ví dụ, bao nhiêu lần bạn điên người với một kẻ xấu trong một bộ phim?

    Chúng ta thích nhân vật “ Joker” trong “ The Dark Knight” bởi vì sự tức giận và thất vọng với một hệ thống mà có lẽ nó liên hệ chặt chẽ với chính hệ thống của chúng ta nhưng – Hắn ta là một kẻ giết người. Chúng ta yêu thích Walter White trong phim “ Breaking Bad” bởi vì anh ta nắm giữ số phận mình, nhưng anh ta lại là một đầu bếp. Liệu có phải bản thân chúng ta luôn là nguyên căn cho những kẻ giết người, những ông trùm buôn ma túy trong các bộ phim?

    Không. Trên khía cạnh đạo đức hầu hết chúng ta đều phủ nhận những điều đó.

    Những lý do cho sở thích chống đối các anh hùng của chúng ta có rất nhiều và cực phức tạp. Nhưng cách mà họ hiện lên trong điện ảnh rõ ràng đóng một vai trò vô cùng quan trọng trong việc làm cho khán giả yêu quý họ. Chẳng hạn như, sức mạnh tranh đấu giữa Joker và Batman ( người Dơi) trong The Dark Knight đã thể hiện được cả yếu tố dẫn chuyện và thuật quay phim. Không chỉ là những ranh giới mờ giữa “ thiện” và “ác”, nó còn cố gắng trở thành một nhân vật nhận được niềm đồng cảm.

    Những kĩ thuật điện ảnh giống với những gì Christopher Nolan đã sử dụng để biến Joker từ một kẻ giết người điên loạn thành một kẻ đáng thương bị hiểu lầm – Đó là những kĩ thuật giống với những kĩ thuật mà Alfred Hitchcock sử dụng để biến Norman Bates từ một đứa con của một bà mẹ Do Thái thành một kẻ tâm thần loạn trí.

    [​IMG]
    Đó chỉ là 2 ví dụ của chúng tôi khi nói về quan điểm rằng “ nhân vật” có thể thay đổi với quy ước trong điện ảnh. Nhưng nếu bạn giảm tuyên bố của Hitchcock xuống mức nền tảng của nó, bạn sẽ thấy sức mạnh của những công cụ này như thế nào khi chúng ta nói về việc khơi gợi phản ứng trong cảm xúc và tâm lý của mỗi khán giả. Cách mà một khung hình được quay, thổi bùng và chỉnh sửa có thể thay đổi “ mọi thứ” liên quan tới cảm xúc của khán giả đối với một nhân vật, cảnh quay hay toàn bộ bộ phim.

    Nó thật thú vị, thành thật mà nói nó khá hợp lý khi chúng ta nghĩ về nó đấy chứ!
     
    Chỉnh sửa cuối: 29/3/16