Phim Parasite là bộ phim đầu tiên trong lịch sử Hàn Quốc giành giải thưởng Cành Cọ Vàng. Từ đạo diễn lừng danh Bong Joon-Ho (nổi tiếng với những Memories of Murder và Snowpiercer), Parasite là tác phẩm mới nhất của ông thể hiện bất chấp với sự thu mình với một thể loại nhất định; dường như, bộ phim đã vượt qua mọi bó buộc quy phạm để trở thành một tác phẩm bao hàm nhiều thứ: Vừa có yếu tố châm biếm hài hước, vừa có nét kinh dị thường thấy của Joon-Ho, và quan trọng nhất là vẫn đi sâu được vào tâm lý của những nhân vật chủ đạo, từ đó vẽ lên một bức tranh nghệ thuật mang tuyên ngôn chính trị và tư tưởng triết lý nhân sinh, hiện sinh, trong một ngành công nghiệp điện ảnh thoái trào ngày nay. Điều đó là rất hiếm hoi, và Bong Jong-Ho đã chứng minh được điều ngược lại trong Parasite: Vẫn có thể có những kịch bản mới mẻ, đột phá mà không hề thiếu hụt yếu tố thương mại và quan trọng hơn hết là xóa mờ ranh giới giữa chất nghệ và chất giải trí, tiếp cận được với nhiều người, ngay cả với những khán giả không mấy quan tâm đến dòng phim nghệ thuật. Chủ đề chính, cũng là chủ đề rõ ràng nhất trong Parasite là sự đấu tranh giữa giai cấp thượng lưu (1% trên cùng) và hạ lưu (1% dưới cùng). Phim tập trung xoáy vào cách mà giới hạ lưu, những người được xem là tầng đáy xã hội, dùng sự rộng lượng của những người thuộc giới thượng lưu để gặt được lợi cho bản thân. Phần nào như gia đình trong Shoplifters của đạo diễn người Nhật Bản, gia đình nhân vật chính trong phim đã quen với cảnh cơ cực, ngày qua ngày không có nổi một miếng ăn và phải làm nghề xếp hộp Pizza để kiếm sống. Cho đến một ngày, người con trai trong gia đình tìm thấy một công việc gia sư Tiếng Anh cho một cô con gái tại một gia đình giàu có nọ nhờ người bạn tên Min giới thiệu. Cậu được gia đình tín nhiệm và tin tưởng, và được trả rất hậu hĩnh, song vẫn không đủ để cả nhà cậu có thể thoát khỏi cảnh túng thiếu. Cả gia đình cậu nghĩ ra một kế hoạch để từng người một sẽ có cơ hội việc làm trong căn hộ của gia đình giàu có ấy bằng những mưu kế tinh tường. Ban đầu là em gái tiếp quản nghề gia sư (thực chất là trông trẻ) cho đứa con trai tăng động mà mê vẽ của cặp vợ chồng, giả làm một du học sinh tại một trường nghệ thuật danh giá, thực chất là...cô còn chẳng có nổi một tấm bằng đại học. Và thế là, như những con ký sinh trùng, từng người trong gia đình nối tiếp người kia bày ra những trò để được có cơ hội làm việc tại căn biệt thự nơi ấy, để được gia đình ông Park chứa chấp và trở thành một phần của ngôi nhà bằng mọi giá.Người mẹ vào làm vị trí quản gia; người cha, với vốn kinh nghiệm từng là tài xế taxi, tiếp quản vị trí tài xế riêng của gia đình. Ta khó có thể xếp Parasite vào một thể loại nhất định; ban đầu, phim có mang một âm hưởng hài hước châm biếm những thói trong tư tưởng thường thấy ở cả những người thuộc tầng hạ lưu và thượng lưu: người giàu cả tin nhẹ dạ, người nghèo mưu hèn kế bẩn. Càng đi dần về sau, sự đen tối và gai góc trong cốt truyện của phim ngày càng lộ rõ ra trong những hành vi, cách ứng xử và tư tưởng của những nhân vật chính trọng tâm. Càng đi dần về sau, người xem lại càng thấy ranh giới giữa những hành vi tốt và xấu,của cả giai cấp tầng lớp trên và dưới dần trở nên phai mờ. Parasite đặt ra những câu hỏi mang tính đạo đức cho những thứ chủ quan của đời sống: thế nào là đúng, thế nào là sai, và thế nào là công lý trong một xã hội đầy rẫy sự bất công và sự phân chia? Parasite đưa cán cân đối nhân xử thế ra trước mắt người xem, lồng ghép trong đó nhiều hình ảnh ẩn dụ song vẫn thẳng và đi vào vấn đề chứ không hề đánh đố bằng cách tình huống cốt truyện khó hiểu, lan man, không cần thiết. Điểm nhấn nữa trong Parasite cũng đáng được nhắc đến là ở phần hình ảnh. Không có bất cứ bộ phim nào của Joon-Ho là không được chau chuốt kỹ lưỡng ở mảng nghe nhìn (tiêu biểu như phim khoa học viễn tưởng Snowpiercer). Phần hình ảnh của phim do Hong Kyung-pyo đảm nhiệm; ông không có những hình ảnh bắt mắt đẹp đẽ xong bộ phim vẫn có một khí chất, không khí rất riêng để vừa tạo sự hài hước mà lại rùng rợn khi phim dần về sau. Điểm đáng khen ngợi nhất của bộ phim ta cũng cần quan tâm là mảng diễn xuất. Các diễn viên thủ vai đều rất nhập tâm và khiến cho người xem tò mò về những motif đằng sau các hành động. Đặc biệt trong đó phải kể đến phần diễn xuất của Park So-dam trong vai người con gái của gia đình hạ lưu, rất cá tính song lại có phần tạo ác cảm. Việc Parasite chiến thắng Giải Cành Cọ Vàng không chỉ là một vinh dự cho Joon-Ho mà còn là vinh dự cho cả Hàn Quốc cũng như Châu Á. Tác phẩm đầu tiên của Hàn Quốc dành được giải thưởng danh giá, cũng là một trong những dấu mốc quan trọng nhất của sự nghiệp vị đạo diễn trên sự nghiệp điện ảnh quốc tế. Những tín đồ bộ môn thứ bảy hãy có niềm hi vọng vào những năm kế tiếp với các thành tựu đang nở rộ của nền điện ảnh châu Á. Minh Tu Le - 24hinh.vn