Chúng ta có một con quái vật với kích thước cỡ một tòa nhà chọc trời, tàn phá thành phố bằng tên lửa F-16 của nó, để lại mọi thứ trong bán kính hai dặm thành một đống đổ nát. Rồi sao nữa? Phim hành động được thiết kế đặc biệt để khiến bạn phải hồi hộp, nhưng càng về cuối, có vẻ như chúng lại thất bại theo một cách rất, rất trầm trọng. Và nếu bạn nhận ra rằng những bộ phim này khiến bạn cảm thấy hơi chán một chút, thì sau đây là lý do cho điều này. Mặc dù rất nhiều phim hành động ngày nay có vẻ như có nhiều cảnh hủy diệt được mô tả thô bạo trên màn ảnh rộng nhưng chúng lại trở nên khá vô cảm. Chúng có các quái vật, những nhân vật phản diện to lớn hơn, hung tợn hơn, tạo ra nguy biến ác liệt hơn bởi vì “chúng hùng tráng hơn”. Chúng phô bày các vụ nổ và những cuộc rượt đuổi xe hơi vì lợi ích phải phô bày chúng. Mọi thứ trở nên hỗn loạn chỉ vì lợi ích của sự hỗn loạn. Câu chuyện này là quan trọng nhất. Nếu bất cứ điều gì trên màn hình không phục vụ cho câu chuyện, chúng chỉ là một cảnh quay hành động, một sự hiệu chỉnh hoặc một dòng thoại, sau đó nó không có lý do gì để tồn tại. Nó trở nên thừa thãi. Chúng không còn cần thiết nữa. Và nghệ thuật phim ảnh tuyệt vời thì luôn cắt tả những thứ thừa thãi, nói rõ ra là những thứ thừa ra sẽ bị bỏ lại dưới sàn phòng dựng. Điều này không có nghĩa là phim hành động phải, nhất thiết, giảm thiểu việc làm cho các hành động trở nên mờ nhạt đi. Nó chỉ có nghĩa là chúng ta cần có một vài thứ như mục đích câu chuyện, sự liền mạch chặt chẽ, và ứng dụng thực hành điện ảnh nhuần nhuyễn. Video lý giải một số cách để làm cảnh quay hành động của chúng ta trở nên tốt hơn một cách nghệ thuật bằng cách “truyền đạt ngụ ý”, như việc thu lại các hành động trên màn ảnh rộng, không chỉ dựa vào việc chỉnh sửa nhanh lẹ để giấu đi nghệ thuật bố trí kém cỏi, đồng thời mang đến cho người xem cảm giác rõ ràng về không gian. Tuy nhiên, thông điệp lớn nhất của video là những cảnh hành động của bạn cần tạo nên các cung bậc cảm xúc. Họ giải thích nó như sau: mặc dù phim hành động chứa dựng nhiều cảnh phát triển tình cảm của nhân vật, nhưng chúng không có gắn kết gì với cảnh hành động. Hay nói rõ hơn, các cảnh hành động, dù là một cảnh lớn, cảnh tượng bùng nổ đi nữa, sẽ trở nên rất cuốn hút khi chúng chứa đựng một phần trong cung bậc cảm xúc tổng thể của nhân vật. Bởi vì, dù có vượt qua tình huống hỗn loạn nhất, sự hủy hoại tàn bạo vượt giới hạn, thì những hành động vô tri đó cũng không thể thiếu đi một điều đầu tiên, điều thật sự thúc đẩy chúng ta đến rạp chiếu phim: sự kết nối về mặt cảm xúc. 24hinh.vn dịch theo filmmakeriq