Một trong những đạo diễn với nhiều bộ phim được lòng cả giới phê bình lẫn khán giả đang hoạt động hiện nay là Damien Chazelle. Tác phẩm nổi tiếng nhất của Damien có lẽ là bộ phim nhạc kịch lãng mạn La La Land đã dành đại thắng năm 2017 tại giải Oscar cũng như ở nhiều giải khác. Một bộ phim nữa của Damien Chazelle sản xuất năm 2014 cũng mang chủ đề âm nhạc, và cũng là jazz, song không phải là về đề tài tình yêu lôi đứa, mà là về tình yêu đối với bộ môn nghệ thuật đánh trống - Whiplash. Whiplash là một trong những ứng cử viên sáng giá nhất tại Viện Hàn Lâm năm 2015, được đề cử đến năm giải thưởng và trong đó thắng tới ba giải cho phần Hòa Âm Xuất Sắc Nhất, Diễn Viên Phụ Xuất Sắc Nhất (Terence Fletcher do J.K. Simmons thủ vai), và Chỉnh Sửa Phim Xuất Sắc Nhất. Terence Fletcher (J.K. Simmons thủ vai) là một giảng viên tại Viện Âm nhạc Shaffer có tiếng tại New York. nổi tiếng với cách giảng dạy, thúc đẩy những học viên của mình khắc nghiệt một cách có phần tàn bạo - ông thường xuyên la hét, quát tháo, sỉ nhục và lăng mạ dữ dội những ai quyết định theo khóa học. Phương châm dạy học của Fletcher chỉ có hai từ: Khổ đau.Mở đầu phim, Fletcher bắt gặp cậu sinh viên năm nhất Andrew Neyman đang chơi trống hăng say và quyết định chiêu mộ cậu vào dàn nhạc của ông với tư cách làm tay trống dự bị. Neyman luôn mong muốn trở thành một tay trống cừ khôi, như Buddy Rich, một trong những tay trống vĩ đại nhất trong lịch sử, người mà cậu vô cùng ngưỡng mộ. Neyman với bao nhiêu mơ ước hoài bão và ước vọng song chưa bao giờ thực sự nếm mùi vị thật sự của cuộc sống thật Cảnh phim khiến các khán giả không khỏi giật mình là cảnh mà Fletcher đang cố bắt nhịp cho Neyman và ném ghế vào cậu vì không bắt được theo nhịp điệu của ông. Nó kéo Neyman về với thực tại. Neyman sững người, không biết chuyện gì đang xảy ra trong lúc Fletcher tiến đến và tát cậu, buông những lời lẽ như thấu vào lòng tự ái sinh ra từ việc đã quá quen với những nhận xét tích cực tâng bốc đến từ bạn bè gia đình. Whiplash là một cú tát cực mạnh đối với khán giả - như cú tát của Fletcher đối với Neyman - về cái khốc liệt của thực tại, của con người và sự hết lòng đối với niềm đam mê, cũng như là sự đánh đổi những thứ trong cuộc sống để gặt hái được những thành công vinh quang. Tư tưởng chính của Whiplash là sự đau đớn. Cụ thể là nỗi đau của Neyman. Đau đớn không chỉ đến từ việc đánh trống mà còn trong sự vô định giữa việc có nên theo đuổi đam mê dù khó khăn đến mấy hay trở thành một người bình thường với những mục tiêu tầm thường, làm công ăn lương như người cha mình. Đau đớn vì những lời nói của người thầy Fletcher như xuyên thấu tim của cậu, khiến cho cậu trở nên lao đao trong việc xác định những phương hướng, sự tự chủ những cảm xúc tâm tư của bản thân. Hành động của Fletcher được chia làm hai phe với khán giả; một phía dường như ủng hộ với những quan điểm của Fletcher và coi những hành động của ông là đúng đắn và cần thiết cho Neyman. Để nuôi dưỡng một tài năng như Neyman, có những lúc cần đến sự rèn dũa trong khổ ải. Nhóm còn lại xem Fletcher như một kẻ “khẩu nghiệp” độc ác với học trò, tạo nên những chấn động tâm lý đối với chúng. Trong phim, có một phân cảnh cho thấy một học trò cũ của Fletcher đã tự kết liễu cuộc đời mình vì chứng bệnh rối loạn lo âu do đã chịu đựng quá đủ những áp lực đến từ những lời miệt thị của Fletcher. Đối với các học sinh của mình, Fletcher như một “con quỷ” luôn luôn trực chờ để tấn công và chỉ trích, và nhiệm vụ duy nhất của chúng là làm người thầy khó tính của mình hài lòng bằng cách chơi “không trượt một nốt” nào. Triết lý của Fletcher được nói rõ trong phim: Ông không thể chịu đựng được cụm từ “good job” (khá lắm). Với Fletcher, một là dồn hết sức lực, toàn bộ cuộc đời vào sự nghiệp của mình, hai là không làm gì cả và trở thành như phần còn lại của xã hội: những kẻ mãi mãi sẽ không bao giờ đạt được đến thành công vinh quang. Có thể nói, dù bạn ủng hộ hay không ủng hộ cho những hành động của Fletcher, thì chắc chắn một điều rằng Whiplash sẽ đưa bạn qua nhiều cung bậc cảm xúc sâu thẳm nhất trong toàn bộ sự thất vọng, đau đớn ở những khoảnh khắc con người được đẩy đến giới hạn chót của bản thân. Whiplash, có thể nói không ngoa, là bộ phim NGƯỜI nhất Chazelle từng thực hiện, là tác phẩm đưa anh lên bản đồ Hollywood và là tiền đề cho nhiều bộ phim tiếp theo của anh, một trong những đạo diễn nổi trội nhất hiện thời. Hãy xem Whiplash một lần để cảm, để nghĩ và quan trọng hơn, để nhìn thấu nội tâm của những nhân vật hư cấu mà lại quá đỗi thât qua lăng kính của đạo diễn với niềm đam mê vẹn toàn với âm nhạc và sự tương quan, ảnh hưởng của nó đến cuộc sống. Minh Tu Le - 24hinh.vn