Chia sẻ Nghệ thuật sử dụng màu sắc trong các bộ phim của Akira Kurosawa

Thảo luận trong 'Nghệ thuật chỉnh sửa màu sắc (Color Grading)' bắt đầu bởi Son Kevin, 25/1/18.

Lượt xem: 4,283

  1. Son Kevin

    Son Kevin 23,97 hình/s


    [​IMG]
    Năm 1970 đánh dấu sự thành công lớn của đạo diễn Akira Kurosawa khi lần đầu tiên ông chuyển sang làm phim màu với tác phẩn đầu tay Dodes’ka-den, nhà làm phim Nhật bản này đã để lại dấn ấn khó phai trong lòng khán giả với những bộ phim trắng đen xuât sắc, bao gồm Rashonmon, Seven Samurai, và Yojimbo. Tuy nhiên, với chuyên môn là một họa sĩ, thế giới được ông mô tả sống động bằng một chiếc kính vạn không màu sắc trong suốt 27 năm. Philip Brubaker, người dành tâm huyết cả đời để tìm hiểu về Kurosawa đến những màu sắc mà ông thường sử dụng trong các bộ phim đã trình bày các quan điểm sau trong video phân tích của Fandor.

    Click CC chọn phụ đề TV
    Khi Kurosawa thực hiện một sự chuyển dịch từ sắc trắng đen sang phim màu. Trong một cách riêng mình trong phim Wizard of Oz-on-LSD, đạo diễn đã tinh tế thêm vào các màu sắc cơ bản, đôi khi nhập tâm vào nghệ thuật và biểu hiện cảm xúc thật của mình và lan tỏa chúng ra khắp nơi hoặc đôi khi rất cẩn thận và vẽ lại chúng. Hễ khi nào ông đã bắt tay, tất cả đều có mục đích của nó.

    Kurosawa vận dụng những những thủ thật sử dụng màu sắc của riêng mình để giao tiếp với khán giả . Như Brubaker nêu trong video của mình, những màu sắc ấm áp là biểu tượng của mối nguy hiểm và niềm đam mê không thích hợp, trong khi màu vàng và màu đỏ trong các cảnh chiến đấu của phim Ran tượng trưng tương ứng cho sự can đảm đảm và máu lửa.

    [​IMG]
    Tuy nhiên, màu sắc không chỉ là những biểu tượng. Kurosawa, một họa sỹ đã qua trường lớp, hiểu rằng ánh nhìn của người xem sẽ bị thu hút bởi những màu sáng và đậm nhất, đó là một kỹ thuật ông thường sử dụng trong những bộ phim sau này. Các đạo cụ đơn giản nhưng quan trọng, nhân vật, hoặc các khu vực của khung hình sẽ được đánh dấu bằng các màu đậm để tách nó ra khỏi phần còn lại của bộ phim, Kurosawa âm thầm muốn khán giả ý đến một điều gì đói. Thật vậy, Kurosawa là một nhà làm phim chính không chỉ bởi vì ông hiểu về sáng tác, biên tập và kể chuyện, mà còn vì ông hiểu mối liên hệ giữa nhân loại và tâm lý với những gì chúng ta quan sát thấy trong thế giới của chúng ta. Hiểu được nội dung của bộ phim là một phần của câu đố; hiểu được con người trong bộ phim ấy lại là một vấn đề hoàn toàn khác.